NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 241

mới đứng dậy được làm cả quán phải bật cười. Bao giờ người ấy cũng cảm
thấy vô cùng bất hạnh.

“Vẫn chẳng có món gì mới cả,” ông Klikeš xem thực đơn và phàn nàn,

“Thịt bò sốt mềm, ớt, lòng gà hầm... lấy đâu ra mà lắm lòng thế, ông chủ?”

“Này im đi!”

“Giá mà có con gà luộc!”

“Nói dễ nhỉ! Đầu bếp nấu riêng cho ông hay sao?”

“Thì có gì là khó nào? Lấy quả trứng luộc rồi để cho con gà mái nó ấp,

đơn giản mà! He he he!”

“Này, vén tóc cho gọn đi!” Ông chủ trả miếng, bởi vì ông Klikeš hói

đầu.

“Suỵt! ông Karlíček bắt rận kìa!” Có tiếng nói ở bàn đối diện. Tất cả im

lặng, quay đầu lại, hồi hộp. Người tên là Karlíček luồn tay vào ngực mình.
Môi ông ta nở nụ cười bình thản, tự tin. Rồi ông ta rút tay ra, vo ngón cái
vào ngón trỏ và đặt một cái gì đó lên bàn. Tiếng cười, tiếng vỗ tay, đàn bà
con gái cắn vào khăn mùi xoa của mình.

“Con rận nào ông ấy cũng bắt được,” ông Klikeš thông báo.

Tôi tỏ ra ngạc nhiên và hỏi lại:

“Con nào cũng bắt được ư?”

“Vâng, con nào cũng bắt được! - Này Ignác, thức ăn của tôi đâu? Mang

cho tôi một cốc nữa, tôi đã thôi uống đâu! Tôi không bao giờ uống xong,”
rồi lại quay sang phía tôi. Có vẻ đó là câu nói đùa.

“He he, ông giỏi pha trò,” tôi nói và cười. Ignác từ bếp ra, trên mặt hắn

lộ rõ vẻ đần độn:

“Thưa ông Klikeš, ông đã đặt món gì ạ?”

“Ối giời, thế có đoảng không! Hắn quên! Chẳng ở đâu lại có chuyện

như ở đây! Tôi đã đặt... à...”, nhưng chính ông Klikeš cũng không nhớ ra, cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.