NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 52

“Chào bà!”

Ông luật sư đứng như trời trồng ở giữa phòng rất lâu.

Cuối cùng, ông thở một hơi dài, lắc đầu. “Sự thể ra thế này thì có khổ

tôi không!” Ông làu bàu bực tức. “Vâng, tôi sẽ chuẩn bị giấy tờ, bà mẹ vợ
mà tôi không mong đợi ạ, nhưng tôi sẽ không chuẩn bị cho con gái bà đâu!
Mình phải làm gấp, chứ không còn cách nào khác! Ngày mai mình sẽ gửi
bài thơ thứ hai, ngày kia gửi bài thứ ba và ngày kìa - không, ngày kìa là thứ
sáu, ai biết được sẽ có gì xảy ra! Vậy thì buổi chiều ngày kia, mình sẽ đi hỏi
cô ấy! Rồi nhanh chóng đi tìm chỗ ở khác, nếu không thì, trời ơi, nếu không
thì sẽ phải ở đây mãi mãi,... rồi thì...”

Ông chưa dứt lời thì cửa lại mở ra, bà Lakmusová bước vào phòng, trên

tay bưng một cái khay, đi cùng bà là cô giúp việc.

“Tôi lấy bộ thìa dĩa bạc ra cho anh dùng đây,” bà Lakmusová nói rồi

đặt nó lên bàn, “cất giữ mãi để làm gì!” Bà đến gần luật sư, đặt tay lên vai
ông và nói nhỏ: “Tôi đã bảo cho Klára biết rồi đấy!”

VI. KHI CÔNG SỞ KHÔNG HÀI LÒNG

Ô

ng Eber, ông chủ của ngôi nhà chúng tôi đang ở, vừa đi công sở về. Bà

chủ nhà, lúc đó đang cho củi vào lò ở trong bếp, giật mình khi trông thấy
chồng. Mọi khi, ông về nhà quãng ba giờ chiều, nhưng hôm nay mới hơn
mười hai giờ ông đã ở đây rồi, mà vẻ mặt ông trông rất lạ, đã lâu rồi bà
không thấy ông như vậy.

Trước tiên là cái mũ trên đầu ông. Nó được kéo xuống đến tận cặp lông

mày rậm và cứng, che cả khuôn mặt đã một thời béo tốt, nay chỉ còn lại
những nếp nhăn hằn sâu. Mái tóc chải ngang bị mũ làm dẹp thẳng xuống,
đôi mắt lờ đờ của ông như cố tỏ ra một điều gì, cái miệng rộng mím chặt lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.