NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 69

Những người này sẽ tiến tới, sẽ lớn lên, chỉ có cậu là dừng lại. Cậu sẽ cay cú
bực tức, có thể cậu sẽ nổi khùng rồi làm những điều ngu xuẩn của nhà văn,
có thể cậu sẽ chán ghét chuyện viết lách. Bên cạnh đó, vấn đề sinh tồn vẫn là
vấn đề cấp bách đối với cậu. Thế là không còn cách nào khác, cậu sẽ phải
tìm đến thứ văn học không có hồn, thứ văn học không có tư duy và sẽ phải
viết như một cái máy. Điều đó lại dẫn đến cái chán nản trong viết lách. Cậu
sẽ hạn chế và chỉ viết những cái cần thiết nhất, cậu sẽ chán ngán và trở nên
lười biếng, thế là xong đời cậu, không thể làm lại từ đầu được nữa!”

“Ồ, chắc chắn là sẽ không hoàn toàn như vậy! Cháu tự hứa là sẽ đạt

được kết quả ngay từ bước đầu tiên. Thưa chú, chú đã đọc hết tập thơ mà
cháu đã đưa cho chú chưa ạ?”

“Đọc rồi.”

“Sao ạ? Thế chú bảo sao ạ?”

“Ờ, đọc được... có một số bài hay... nhưng mà cậu bảo thơ ca để làm gì

đối với chúng ta! Giá cậu đốt nó đi thì lẽ tốt hơn!”

Václav đứng bật dậy; ông luật sư cũng vô tình đứng dậy và chống tay

lên bàn. Một thoáng im lặng. Václav đi đến cửa sổ và gục trán vào cửa kính,
rồi cậu buồn bã cất giọng:

“Thế chủ nhật này, chú đi dự đám cưới chứ?”

“Dự đám cưới ư? Đám cưới nào?”

“Thì Josefinka đã bảo cháu rằng chú sẽ là người làm chứng kia mà!

Còn cháu sẽ làm phù rể.”

“Vậy ai đi lấy vợ đấy?”

“Thế chú không biết là chủ nhật này Josefinka sẽ lấy anh Bavorák lái

xe lửa à?”

Ông luật sư chợt thấy tối sầm trước mắt, thấy chóng mặt, ông nặng nề

đổ người xuống chiếc ghế bành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.