NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 207

"Cho bữa trưa mai. Của chị và Peter."

Con bé ngồi lên ghế và nhìn tôi bọc bánh bằng giấy sáp. Bánh

sandwich trông đẹp khi được bọc bằng giấy sáp, hơn là bỏ trong túi ni lông
đựng thức ăn. Thế nên khi nào có cơ hội, tôi cũng dùng giấy. "Em thích anh
Peter," Kitty nói. "Anh ấy rất khác với anh Josh nhưng em thích anh ấy."

Tôi nhìn lên. "Ý em là sao?"

"Em không biết. Anh ấy vui tính. Anh ấy hay đùa. Chị hẳn phải yêu

anh ấy lắm thì mới làm sandwich cho anh ấy. Hồi Margot và Josh mới yêu
nhau, chị ấy thường nấu macaroni với pho mát vì đó là món khoái khẩu của
anh ấy. Thế món khoái khẩu của Peter là gì?"

"Chị...Chị không biết. Ý chị là món gì anh ấy cũng thích."

Kitty nhìn tôi. "Nếu chị là bạn gái của anh ấy, chị nên biết món ăn yêu

thích của anh ấy."

"Chị chỉ biết là Peter không thích mayonaise," tôi thêm vào.

"Bởi vì mayonaise rất béo. Josh cũng không thích nó."

Tôi thấy đau đầu khi nghe câu đó. Đúng là Josh không thích

mayonaise. "Kitty em có nhớ anh Josh không?"

Con bé gật đầu. "Em ước gì anh ấy vẫn qua nhà mình." Mặt con bé

nghiêm nghị. Tôi định ôm con bé vào lòng nhưng nó đã đứng chống nạnh.
"Chị đừng dùng hết thịt gà nhé. Em cần một ít cho bữa trưa tuần sau."

"Nếu mà hết thì chị sẽ làm salad cá thu cho em."

"Chị nhớ giữ lời nhé!" con bé nói rồi lại chạy biến.

"Chị nhớ giữ lời nhé?" con bé học ở đâu ra câu này nhỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.