NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 28

phòng qua tấm rèm cửa sổ. Tôi trường ra khỏi giường, tiến lại gần cửa sổ.
Tôi bắt đầu thở mạnh. Ngoài kia, tôi nhìn thấy Josh và Margot đang đứng ở
trên đường. Chị quay lưng, mặt hướng về ánh trăng. Josh thì đang khóc. Họ
cũng không chạm vào nhau. Khoảng cách ấy giữa hai người cũng làm cho
tôi hiểu là Margot không thay đổi quyết định của mình.

Tôi kéo rèm lại và cố quay lại giường, nơi có Kitty đang ngay giữa.

Tôi kéo nó lại vài centimet để giữ chỗ cho Margot. Tôi ước giá như tôi
chẳng nhìn thấy những điều đang diễn ra. Vì nó quá là riêng tư. Qúa thật.
Và chỉ nên là bí mật của hai người mà thôi. Thế nên, nếu có cách nào
không nhìn thấy cảnh lúc này, thì tôi cũng sẵn sàng làm theo.

Tôi trở người nằm nghiêng và nhắm mắt lại. Cảm giác có một cậu con

trai khóc vì mình thì như thế nào nhỉ? Mà không phải là bất cứ cậu con trai
nào. À Josh, Josh của chúng tôi.

Nhớ lại câu hỏi của chị lúc nãy, câu trả lời câu tôi cũng sẽ là: Em cũng

đã từng yêu. Chỉ một lần thôi. Với Josh, Josh của chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.