NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 11

ông tên là Rob, tiếp đến là anh Franz, cháu trai của ông. Anh ấy cũng phụ
trách một vài giờ học và anh ấy rất tốt với bọn tớ.

– Anh ấy biết thổi sáo đúng không? - Nat hỏi trong khi Tommy bận nuốt

chửng một quả táo nướng.

Tommy gật đầu và nói nhanh:
– Ồ, anh ấy hả? Bọn tớ thỉnh thoảng còn nhảy, rồi tập thể dục theo tiếng

nhạc. Tớ thì tớ thích trống, và sẽ học chơi trống ngay khi có thể.

– Tớ thích vĩ cầm nhất, và tớ cũng biết chơi. - Nat tâm sự khi nói về chủ

đề hấp dẫn này.

– Cậu biết chơi thật à? - Tommy tròn mắt nhìn bạn qua miệng cốc, vẻ

thích thú. - Bố Bhaer có một cây vĩ cầm cũ và bố sẽ cho cậu mượn nếu cậu
muốn.

– Thật à? Ôi, tớ rất muốn! Cậu biết không, ngày trước tớ từng theo bố đi

biểu diễn vĩ cầm, cùng với một người nữa, cho tới khi ông mất.

– Chắc thích lắm nhỉ? - Tommy thốt lên, đầy vẻ ấn tượng.
– Không đâu, thật kinh khủng. Mùa đông thì lạnh còn hè thì nóng. Tớ bị

mệt và thỉnh thoảng họ lại nổi cáu. Và tớ không bao giờ được ăn no cả.

Nat ngưng nói để cắn một miếng bánh mì ngọt to như để bảo đảm rằng

thời kì khó khăn đã qua rồi.

– Nhưng tớ rất yêu chiếc vĩ cầm bé nhỏ của tớ. - Cậu nói tiếp vẻ luyến

tiếc. - Và tớ nhớ nó. Nicolo đã lấy đi khi bố tớ chết, và lão bỏ mặc tớ vì tớ bị
ốm.

– Cậu có thể vào dàn nhạc nếu như cậu chơi tốt. Cậu có thích không?
– Thế ở đây có dàn nhạc à? - Mắt Nat sáng lên.
– Chúng tớ có một ban nhạc rất nhộn! Họ biểu diễn hoà nhạc và đủ thứ.

Rồi tối mai cậu sẽ thấy.

Sau câu bình phẩm đầy phấn khích này, Tommy lại tiếp tục ăn và Nat

chìm vào giấc mơ hạnh phúc trước đĩa thức ăn đầy ú hụ của mình.

Bà Bhaer đã nghe hết câu chuyện, nhưng giả như đang mải múc đầy các

ca cốc và trông chừng bé Ted. Chú nhóc này buồn ngủ đến mức đưa cả thìa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.