NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 114

được quyền nghỉ xả hơi. Bà Smith đáng thương rất cần nghỉ ngơi vì chiếc
váy dài của bà đã khiến bà bước những bước sai.

– Nếu bây giờ anh yêu cầu Nan vừa hát vừa tự đệm dương cầm thì sao? -

Daisy đề nghị với anh trai trông rất giống một con chim cú trong chiếc cổ áo
to tướng của cậu.

– Hãy hát cái gì đó cho chúng tôi nghe, thưa cô. - Vị khách mời vâng lời

và tự hỏi không biết dương cầm đặt ở chỗ nào.

Cô Smith đi về một bàn viết cũ, kéo nắp bàn lên, ngồi xuống, bắt đầu hát

và đánh đàn một cách mạnh mẽ khiến cho chiếc bàn cũ lắc lư.

Các chàng trai vỗ tay tán thưởng thật hào hứng nên cô hát thêm nhiều bản

nhạc hay khác, cho đến khi họ bắt buộc phải nói một cách ẩn ý là họ đã chán
nghe rồi. Biết ơn về những lời khen dành cho con gái bà, bà Smith duyên
dáng tuyên bố:

– Còn bây giờ thì chúng ta dùng trà. Các vị hãy ngồi xuống đi.
Thật là tuyệt khi trông thấy vẻ tự hào của người phụ nữ tốt bụng mời

khách dùng bữa, nhưng lại còn tuyệt hơn khi ta có thể thán phục sự bình tĩnh
mà bà chịu đựng trước những sự cố xảy ra.

Chiếc bánh táo ngon nhất bị rơi xuống đất khi bà định cắt nó ra với một

con dao cũ; bánh mì và bơ nhanh chóng biến mất đủ khiến cho bà chủ nhà
cứng rắn nhất cũng phải hoảng sợ. Rồi món kem bị chảy đến nỗi người ta
phải uống thay vì dùng thìa con mới tinh để ăn một cách lịch sự. Cô Smith
cãi nhau với cô gái giúp việc, khiến cho cả một đĩa bánh quy bay lên trời và
bánh rơi xuống như mưa. Người ta an ủi cô bé và mời cô ngồi vào bàn của
chủ. Nhưng trong cơn lốc đó, một đĩa bánh pa-tê nhỏ đã biến mất một cách
khó hiểu và không thể nào tìm lại được. Nhưng đó lại là tiết mục quan trọng
trong buổi lễ!

– Chính cậu đã giấu đi, Tommy. Tớ chắc chắn điều đó! - Bà chủ nhà thốt

lên phẫn nộ, doạ vị khách mời đáng nghi với cái bình đựng sữa.

– Không phải!
– Có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.