NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 86

tối vì ngọn đèn bão không sáng. Chúng không được cười, thậm chí không
được đi tới đi lui tự do vì chú Silas ngủ ngay bên cạnh. Đang chơi dở một
ván bài, bỗng Dan bất ngờ thổi tắt đèn và hỏi vọng ra bằng giọng lo lắng:

– Ai đấy?
Một giọng nói run rẩy vang lên trong bóng tối:
– Tớ không tìm thấy Tommy!
Rồi có tiếng chân trần chạy xuống cửa dẫn từ chái nhà lên nhà chính.
– Demi đấy! Cậu ta đi gọi người! Lên giường nhanh lên, Tom, và đừng

nói gì cả! - Dan kêu lên, cố xóa bỏ mọi dấu vết về sự có mặt của các bạn và
bắt đầu thay quần áo. Nat làm theo.

Tommy chạy về phòng cậu, chui lên giường và nằm cười cho tới khi có gì

đó đốt cháy tay. Cậu phát hiện ra mình vẫn cầm điếu xì gà mà ban nãy cậu
đang định hút thì cuộc vui bị bỏ dở.

Nó gần tắt, và cậu định dụi tắt nó thật cẩn thận thì nghe thấy tiếng của vú.

Và sợ rằng điếu thuốc sẽ phản cậu nếu cậu giấu nó trên giường nên cậu ném
xuống gầm giường sau khi đã rít hơi cuối cùng.

Vú bước vào cùng với Demi, vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy gương

mặt đỏ khé của Tommy trên gối một cách bình thản.

– Trước đó bạn ấy không có ở đấy. Con thức dậy và không thấy bạn ấy ở

đâu cả, - Demi nói và chạy bổ về phía bạn.

– Cháu đã làm chuyện bậy gì nữa đấy, cậu bé hư kia? - Vú hỏi và lắc nhẹ

cậu ta.

– Cháu đến phòng Nat để hỏi cậu ấy một việc. Các người đi đi và để cho

cháu ngủ, cháu buồn ngủ lắm.

Vú đặt Demi trở lại giường và đi tuần một vòng nhưng chỉ thấy hai cậu

kia đang ngủ yên lành. “Một cuộc vui nhỏ!” bà nghĩ. Và vì không thấy có gì
hư hại nên bà không báo cho bà Bhaer đang bận rộn và lo lắng trông chừng
bé Teddy.

Tommy buồn ngủ. Cậu nói Demi hãy quan tâm đến chuyện của cậu ta và

đừng hỏi gì. Sau mười phút thì cậu ngáy mà không hề biết những gì xảy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.