NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 94

– Nó ở đâu đó đây này. - Nan đáp, không hề tỏ một tí thương xót nào. -

Tớ đã làm cho cậu một chiếc nhẫn với bờm ngựa. Cậu có thích không?

Nan đưa món quà để tỏ tình bạn và giảng hoà. Lần gặp gỡ trước, cả hai đã

thề là sẽ không bao giờ nói chuyện với nhau nữa. Cảm động vì món quà thật
tuyệt này, Daisy tỏ ra niềm nở hơn và đề nghị vào phòng dành cho bọn trẻ.

– Không, cảm ơn. - Nan nói. - Tớ thích đến chỗ bọn con trai và kho cỏ

cơ.

Nói xong cô bé chạy đi, cởi mũ ra và vứt trên bãi cỏ.
– Chào Nan!
Mấy cậu bé ré lên khi em xông vào cả đám và tuyên bố:
– Tớ sẽ ở lại đây!
– Hoan hô! - Tommy reo ầm lên từ trên bức tường cao nơi cậu đang vắt

vẻo; Nan là người rất hợp với cậu, cậu đã hình dung ra bao nhiêu là trò vui
trong tương lai.

– Tớ biết đánh bóng bằng gậy, tớ chơi được không? - Nan nói vì em biết

làm mọi thứ và không sợ những cú đánh.

– Hiện giờ bọn tớ không chơi, và đội chúng tớ không cần bạn.
– Tớ có thể hạ các cậu trong trò chạy đua. - Nan nói. - Đó là sở trường

của tớ.

– Thật thế à? - Nat hỏi Jack.
– Đối với con gái thì bạn ấy chạy rất cừ. - Jack đáp.
– Thế cậu có muốn chúng ta thử không? - Nan hỏi, háo hức muốn thể

hiện sức mạnh của mình.

– Trời nóng quá! - Tommy nói, tựa vào bức tường như thể cậu kiệt sức.
– Chuyện gì xảy ra với Tommy vậy? - Nan hỏi và cặp mắt nhanh nhẹn

của em nhìn hết gương mặt này sang gương mặt khác.

– Một quả bóng đập trúng tay làm nó bị thương; chuyện không có gì

cũng có thể làm nó khóc được. - Jack nói vẻ coi thường.

– Tớ thì tớ không bao giờ khóc, cả khi tớ bị đau. - Nan tự hào tuyên bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.