NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 106

Biền nói trước. Khi nỗi sượng sùng đã lắng bớt, nó chép chép miệng:

- Hỏng rồi, Tưởng ơi !

Sợ nó buồn, tôi không hỏi lại, chỉ ậm ừ ra vẻ hờ hững.

Biền lại nói:

- Tao đoán sai rồi !

Tôi lại ừ à. Biền tặt lưỡi:

- Tâm tính thất thường của con nhỏ này không phải do ăn uống, mày
ạ !

Hôm trước chính nó khẳng định tình cảm hai mặt của Quỳnh Như là
do ăn uống, bây giờ cũng chính nó bảo không phải do ăn uống. Gặp
lúc khác, tôi không bỏ lỡ cơ hội chọc cho nó đỏ mặt tía tai chơi.
Nhưng bữa nay không hiểu sao tôi chẳng có hào hứng gì với chuyện
đó. Tôi chỉ thở dài:

- Vậy thì do cái gì ?

Biền trầm ngâm đáp:

- Chẳng do cái gì cả ! Do chính nó thôi !

- Do chính nó ? - Tôi ngơ ngác - Nghĩa là sao ?

Biền cười đau khổ:

- Nghĩa là nó coi tao và mày như một thứ đồ chơi. Nó đem tình cảm
của tụi mình ra tiêu khiển để giết thì giờ. Nó vờn tao và mày như mèo
vờn chuột...

Giọng Biền mỗi lúc một ai oán, rầu rĩ. Chắc nó đang tưởng tượng nó
là con chuột bé bỏng trong bộ phim hoạt hình Tom and Jerry.

- Nhưng nó làm như vậy để làm gì ? - Tôi lên tiếng cắt ngang bài "văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.