NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 144

Có một lần cô nói lớn tiếng: “Nhưng không thể nào như vậy… Không

thể nào như cô ấy nói…”

Đột nhiên với dáng vẻ của một kẻ đang làm một cuộc cách mạng, cô

xoay người rời khỏi con phố chính, rồi theo đường Albany đi về hướng
Wilbraham Crescent.
Từ ngày báo chí loan tin một án mạng đã xảy ra ở số 19, Wilbraham
Crescent, rất đông người tụ tập trước ngôi nhà đó hằng ngày để ngắm nghía
thỏa thích. Gạch vữa đơn sơ lại có thể làm cho đông đảo công chúng mê
mẩn trong một số hoàn cảnh thật sự là một điều huyền bí. Trong hai mươi
bốn giờ đầu tiên, một viên cảnh sát đã phải gác tại đó để xua người ta đi
một cách hách dịch. Từ lúc đó sự quan tâm chú ý đã giảm bớt nhưng vẫn
không ngừng hẳn. Xe tải giao hàng của các thương gia giảm bớt tốc độ một
chút khi chạy ngang qua. Những phụ nữ đẩy xe nôi thường dừng lại trên lề
đường đối diện chừng bốn, năm phút và đăm đăm nhìn muốn lòi tròng con
mắt ra khi chiêm ngưởng cơ ngơi sạch sẽ, ngăn nắp của cô Pebmarsh. Các
bà, các cô xách túi đi mua sắm thường tạm dừng với ánh mắt tò mò và tám
chuyện với bạn bè một cách thích thú.

“Đó là căn nhà — người đó ở trỏng…”
“Cái xác ở trong phòng khách… Không, tôi nghĩ phòng khách là căn

phòng đằng trước, căn ở bên trái đó.”

“Chú bán tạp hóa nói với tui là căn bên phải mà.”
“À, tất nhiên có thể như vậy. Có lần tôi vô nhà số 10 và ở đó tôi nhớ rất

rành rẽ phòng ăn ở bên phải, còn phòng khách ở bên trái…”

“Trông không có vẻ gì là đã có một vụ giết người trong ấy, phải

không…?”

“Tôi tin cô gái đã ra khỏi cổng, la hét như loạn trí…”
“Người ta bảo từ hôm ấy đầu óc cô ta không ổn. Cú sốc khủng khiếp, tất

nhiên rồi…”

“Hắn đột nhập vào qua cửa sổ đằng sau, vì thế người ta nói hắn đang bỏ

bạc vào bao thì cô gái đi vào và phát hiện hắn ở đó…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.