NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 160

18

Hardcastle tới nhà số 19, Wilbraham Crescent đúng lúc cô Pebmarsh đang
rời khỏi nhà.

“Xin lỗi, cho tôi một phút, cô Pebmarsh à.”
“Ô, có phải thanh tra Hardcastle đấy không?”
“Phải, tôi có thể nói vài lời với cô không?”
“Tôi không muốn đến viện trễ. Có lâu không?”
“Tôi cam đoan chỉ ba hay bốn phút thôi.”
Bà vào nhà và ông đi theo.
“Cô đã nghe chuyện xảy ra chiều nay rồi, phải không?” ông hỏi.
“Chuyện gì đã xảy ra ư?”
“Tôi tưởng cô đã nghe rồi chứ. Một cô gái bị giết trong buồng điện thoại

ngay khúc phía dưới đường này.”

“Bị giết? Lúc nào?”
“Cách đây hai giờ bốn mươi lăm phút.” Ông ngó chiếc đồng hồ đứng.
“Tôi chả nghe nói gì cả. Chẳng có gì,” cô Pebmarsh nói. Ngay tức khắc

một nỗi giận dữ vang lên trong giọng nói của bà. Như thể sự bất lực đã theo
bà về tận nhà theo một cách đặc biệt gây tổn thương. “Một cô gái — bị
giết! Cô gái nào thế?”

“Tên cô ta là Edna Brent và cô ấy làm việc ở Phòng Thư ký Cavendish.”
“Một cô từ đấy nữa! Cô ấy cũng được phái đến như cái cô Sheila gì đấy

ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.