NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 194

“Nói về các xác chết, tôi đọc biên bản buổi sơ thẩm bị hoãn ở Crowdean

rồi. Một vụ cố sát do một hay nhiều người chưa biết là ai. Và cái xác của
cậu cuối cùng cũng được cho một cái tên.”

Tôi gật đầu.
“Harry Castieton, là ai đi nữa cũng vậy thôi.”
“Được vợ ông ta nhận diện. Cậu đã đến Crowdean rồi à?”
“Chưa. Cháu định mai sẽ xuống đó.”
“À, cậu có đôi chút thời gian nhàn rỗi phải không?”
“Chưa đâu. Cháu vẫn đang làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ đưa cháu tới đó…”

tôi tạm dừng một lát rồi nói tiếp, “Cháu không biết gì nhiều về những
chuyện xảy ra trong khi cháu ở nước ngoài — chỉ biết chuyện nhận diện
thôi—bác nghĩ gì về chuyện ấy?”

Poirot nhún vai.
“Đấy là điều được mong đợi.”
“Vâng — cảnh sát rất giỏi…”
“Và các bà vợ rất sốt sắng.”
“Bà Merlina Rival! Tên gì kỳ quá!”
“Nó nhắc tôi nhớ tới cái gì đấy,” Poirot nói. “Mà nhớ tới cái gì chứ nhỉ?”
Ông nhìn tôi có vẻ suy tư nhưng tôi không thể giúp ông. Đã biết rành

Poirot rồi, điều đó có thể đã nhắc ông nhớ tới bất cứ cái gì.

“Một cuộc viếng thăm bạn bè — trong một ngôi nhà ở thôn quê,” Poirot

tư lự, rồi lắc đầu. “Không — cách nay quá lâu rồi.”

“Khi nào trở lại London, cháu sẽ tới kể cho bác nghe tất cả những gì

cháu biết được từ Hardcastle về bà Merlina Rival,” tôi hứa.

Poirot phẩy tay nói: “Chả cần thiết đâu.”
“Bác muốn nói đã biết hết về bà ta chẳng cần nghe kể lại à?”
“Không. Tôi muốn nói tôi không quan tâm đến bà ta.”
“Bác không quan tâm — nhưng tại sao không? Cháu không hiểu.” Tôi

lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.