NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 197

“Một gã đàn ông vẻ bề ngoài cực kỳ đáng kính và hắn kiếm sống bằng

cách cưới hay chỉ đính hôn với những phụ nữ khá giả nhẹ dạ cả tin. Họ ký
thác tiền dành dụm được cho hắn vì có ấn tượng tốt với kiến thức cao siêu
của hắn về tài chính, và chẳng bao lâu sau đấy hắn lẳng lặng biến mất tăm
mất tích.”

“Hắn ta trông không có vẻ là hạng người ấy,” tôi hồi tưởng lại.
“Đấy là vốn liếng chính yếu của hắn ta.”
“Hắn chưa từng bị khỏi tố sao?”
“Chưa — Chúng tôi đã điều tra nhưng không dễ thu được nhiều thông

tin. Hắn đổi tên rất thường xuyên. Ở Bộ chỉ huy Cảnh sát người ta nghĩ
Harry Castleton, Raymond Blair, Lawrence Dalton, Roger Byron, tất cả chỉ
là một người và cùng là người ấy. Nhưng họ chẳng bao giờ chứng thực
được. Các bà, cậu thấy đấy, chả chịu trình báo. Họ thà chịu mất tiền còn
hơn. Gã đàn ông không chỉ thay tên đổi họ mà còn đủ thứ chuyện — nảy
sinh nơi này nơi nọ — luôn cùng một kiểu mẫu — nhưng vẫn lẩn tránh
được một cách không thể tin nổi. Roger Byron nghe nói biến mất từ miền
nam, và một gã đàn ông tên Lawrence Dalton lại bắt đầu hoạt động ở
Newcastle đúng lúc ấy. Hắn xấu hổ chả chịu chụp hình — lảng tránh khi
các bà bạn muốn chụp lén hắn. Tất cả chuyện này diễn ra rất lâu về trước
— mười lăm hay hai mươi năm. Trong khoảng thời gian ấy dường như hắn
thực sự biến mất. Tiếng đồn lan truyền rằng hắn đã chết—nhưng một số
người lại bảo hắn đã ra nước ngoài…”

“Dù sao cũng chẳng nghe nói gì về hắn cho tới khi hắn xuất hiện, nằm

chết queo trên tấm thảm trong phòng khách nhà cô Pebmarsh, phải không?”
tôi hỏi.

“Chính xác.”
“Điều đó chắc chắn mở ra nhiều khả năng.”
“Chắc chắn thế.”
“Một người đàn bà đã khinh bỉ kẻ không bao giờ quên à?” tôi gợi ý.
“Thường xảy ra như thế, cậu biết rồi đấy. Có những phụ nữ nhớ dai

không quên…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.