NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 226

“Em đã — ơ — thấy gì?”
“À, lúc ấy chẳng có chuyện gì xảy ra. Anh biết mà, lúc đó là một giờ hầu

như vắng vẻ trong ngày.”

“Chuyện hấp dẫn xảy ra lúc nào?”
“Ai đấy từ trong nhà vội vàng chạy ra và la hét. Bởi thế dĩ nhiên em biết

chắc hẳn đã có chuyện gì đấy xảy ra.”

“Ai la hét?”
“Là một phụ nữ. Cô ta còn trẻ lắm, thật sự khá xinh đẹp. Cô ta ra khỏi

cửa và cứ la hét, la hét mãi. Có một thanh niên đang đi trên đường. Cô ấy
nhào ra khỏi cổng và gần như giữ chặt lấy anh ta — như thế này này.” Nó
làm một điệu bộ với hai cánh tay. Bất chợt nó liếc nhìn tôi chằm chặp.
“Trông anh ta có vẻ khá giống anh đó đấy.”

“Chắc người giống người thôi,” tôi nói nhẹ nhàng. “Rồi tiếp sau đó là

chuyện gì? Chuyện này rất hấp dẫn.”

“À, anh ta gần như đẩy cô ngồi phịch xuống. Anh biết không, trên mặt

đất ấy, và rồi anh ta đi vào trong nhà. Còn Hoàng Đế — tức là con mèo
lông vàng cam, em vẫn luôn gọi nó là Hoàng Đế vì trông nó có vẻ quá sức
kiêu hãnh —-nó thôi không liếm láp nữa và trông có vẻ hết sức kinh ngạc.
Rồi sau đấy Cô Cán Giáo ra khỏi nhà mình —là nhà số 18 ấy — bà ta đi ra
rồi đứng trên thềm nhà nhìn chằm chặp.”

“Cô Cán Giáo hả?”
“Em gọi bà ta là Cô Cán Giáo vì bà ta thẳng đuột. Bà ta có một ông em,

và thường hay bắt nạt ông ấy.”

“Nói tiếp đi,” tôi nói một cách quan tâm.
“Rồi sau đó đủ thứ chuyện đã xảy ra. Người đàn ông từ trong nhà trở ra

— Anh chắc chắn đó không phải là anh chứ?”

“Anh là một anh chàng trông rất bình thường,” tôi khiêm tốn nói, “có

nhiều người giống anh lắm.”

“Vâng, cứ cho là đúng thế đi,” Geraldine nói có phần thẳng thắn. “À, dù

sao đi nữa cũng là người ấy, anh ta bỏ đi về phía cuối đường và gọi điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.