NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 231

Con bé này đúng là một pho từ điển bách khoa.
“Cô Pebmarsh tự đi mua bông cải và các thứ. Hoàn toàn không có ai

viếng nhà ngoài chủ hiệu giặt là. Đó là một hiệu giặt là mới.”

“Tiệm giặt ủi mới hả?”
Vâng. Thường vẫn là hiệu giặt Southern Downs. Hầu hết đều thuê hiệu

Southern Downs. Hôm ấy là một hiệu giặt là mới — Hiệu giặt là
Snowflake. Em chưa bao giờ trông thấy Hiệu Giặt là Snowflake này. Chắc
hẳn họ chỉ vừa mới khai trương thôi.”

Tôi cố gắng hết sức kiềm chế không để giọng nói của mình lộ vẻ quan

tâm thái quá. Tôi không muốn kích động để cô bé đặt chuyện.

“Tiệm ấy giao đồ đã giặt ủi hay tới lấy quần áo dơ?” tôi hỏi.
“Giao đồ,” con bé đáp. “Còn trong một cái sọt to tổ bố nữa. To hơn rất

nhiều so với cái sọt thông thường.”

“Cô Pebmarsh có khiêng nó vào không?”
“Không, dĩ nhiên là không. Bà ấy đã lại ra ngoài rồi.”
“Chuyện này xảy ra lúc mấy giờ, hả Geraldine?”
“Đúng một giờ ba mươi lăm phút,” con bé đáp. “Em có ghi lại đây nè,”

nó nói tiếp với vẻ tự hào.

Con bé với tay lấy một quyển sổ nhỏ, rồi mở ra, ngón tay khá dơ bẩn của

nó chỉ vào một đề mục. 1 giờ 35 hiệu giặt là đã đến. Số 19.

“Em phải tới làm việc ở Scotland Yard thôi,” tôi nói.
“Ở đấy cũng có nữ thám tử sao? Em thích lắm. Em không nói đến các nữ

cảnh sát. Em nghĩ nữ cảnh sát ngu ngốc lắm.”

“Em chưa cho anh biết đích xác chuyện gì đã xảy ra khi tiệm giặt ủi tới.”
“Chả có gì xảy ra cả. Tài xế xuống xe, mở thùng chứa hàng, lôi ra cái sọt

đó, loạng choạng bước vòng qua hông nhà đến cửa sau. Chắc ông ta không
thể vào bên trong. Cô Pebmarsh có lẽ đã khóa cửa nên chắc là ông ta để nó
lại đấy rồi đi về.”

“Trông anh ta ra sao hả?”
“Cũng bình thường thôi,” nó đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.