NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 61

qua ánh mắt của họ, người ta nói vậy đó. Nhưng lại không áp dụng được
với một bà mù, đúng không? Hà…” bà ta lắc đầu.

Chủ nhà nện bước xuống cầu thang rồi đi vào phòng ăn với đôi chút hiếu

kỳ thích thú giấu kín dưới cái dáng vẻ thách thức thường ngày.

“Thanh tra Hardcastle ạ?”
“Chào cô Waterhouse.” Hardcastle đã đứng dậy. Ông dắt theo một thanh

niên cao ráo da sẫm màu mà bà chủ nhà chẳng thèm chào hỏi. Bà chẳng hề
để ý đến tiếng nói chuyện thì thầm nghe không rõ của Trung sĩ Lamb.

“Tôi hy vọng mình đã không ghé thăm vào một giờ giấc quá sớm,”

Hardcastle nói. “Tôi nghĩ cô đã biết là về việc gì rồi. Cô đã nghe nói về
chuyện xảy ra ở nhà kế bên ngày hôm qua.”

“Án mạng xảy ra ở nhà hàng xóm kế bên, thế nào người ta cũng có để

ý,” bà chủ nhà nói. “Thậm chí tôi đã phải đuổi đi một vài phóng viên tới
đây hỏi tôi có quan sát thấy gì hay không.”

“Cô đã đuổi họ đi à?”
“Tất nhiên.”
“Cô hoàn toàn có lý,” thanh tra nói. “Dĩ nhiên họ thích luồn lách vào mọi

nơi, nhưng tôi chắc chắn cô hoàn toàn có khả năng đối phó với bất cứ
chuyện gì đại loại như thế.”

Cô Waterhouse cho phép mình thể hiện một phản ứng hơi thích thú với

lời khen đó.

“Tôi hy vọng cô sẽ không phiền lòng vì chúng tôi hỏi cùng một thứ câu

hỏi ấy,” Hardcastle nói, “nhưng nếu cô đã thấy bất cứ điều gì chúng tôi có
thể quan tâm đến, tôi xin cam đoan chúng tôi sẽ vô cùng biết ơn. Cô đã ở
đây trong nhà này lúc ấy, đúng không?”

“Tôi không rõ án mạng đã xảy ra vào lúc nào.”
“Chúng tôi nghĩ là trong khoảng từ một giờ rưỡi đến hai giờ rưỡi.”
“Khi đó tôi đang ở đây, vâng, chắc chắn như thế.”
“Còn em của cô?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.