NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 63

“Nào, cô có thể giúp chúng tôi được không? Nhớ lại chuyện hôm qua đi,

cô có nhìn ra cửa sổ chút nào không, hay ngẫu nhiên đang ở trong vườn vào
lúc nào đó từ mười hai giờ rưỡi đến ba giờ?”

Cô Waterhouse trầm ngâm.
“Vâng, tôi đã ở trong vườn… Để tôi xem nào. Khi đó chắc là trước một

giờ. Tôi từ ngoài vườn vào nhà khoảng một giờ kém mười, rửa tay rồi ngồi
ăn trưa.”

“Cô có trông thấy cô Pebmarsh đi vào hay rời khỏi nhà hay không?”
“Tôi nghĩ bà ấy vào trong—tôi nghe có tiếng cánh cổng kêu cọt kẹt —

vâng, lúc nào đó sau mười hai giờ rưỡi.”

“Cô không nói chuyện với bà ấy?”
“À không. Chỉ là tiếng cổng kêu cót két làm tôi ngước nhìn lên thôi. Đó

là giờ bà ấy trở về nhà như thường lệ. Bà ấy thường kết thúc giờ đứng lớp
vào lúc đó, tôi tin là thế. Bà ấy dạy cho trẻ em khuyết tật, có lẽ ông đã biết
rồi.”

“Theo lời khai của cô Pebmarsh, thì bà ấy lại ra ngoài lúc khoảng chừng

một giờ rưỡi. Cô có xác nhận như thế không?”

“À, tôi không thể nói với ông giờ giấc chính xác, nhưng mà — đúng rồi,

tôi nhớ là bà ấy đã đi ngang qua cổng.”

“Xin lỗi cô Waterhouse, cô nói là ngang qua cổng à?”
“Chắc chắn như vậy. Tôi ở trong phòng khách. Phòng khách nhà tôi nhìn

ra đường, trong khi phòng ăn nơi chúng ta đang ngồi bây giờ đây, như ông
thấy đó, lại nhìn ra khu vườn đằng sau. Nhưng mà tôi đã đem cà phê vào
phòng khách sau bữa ăn trưa và ngồi uống cà phê trên cái ghế gần cửa sổ.
Tôi lúc đó đang đọc tờ The Times, và tôi nghĩ đúng lúc tôi lật sang trang thì
để ý thấy cô Pebmarsh đang đi qua cổng trước. Có gì lạ thường không, ông
thanh tra?”

“Chẳng lạ thường gì, không đâu, ” Hardcastle mỉm cười. “Chỉ có điều tôi

được biết là cô Pebmarsh ra ngoài để mua ít hàng và đến bưu điện, và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.