NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 62

“Cậu ấy không về nhà ăn trưa. Đích xác ai đã bị giết? Hình như không

nói tới trong bản tin ngắn trên nhật báo địa phương buổi sáng.”

“Chúng tôi chưa biết ông ta là ai,” Hardcastle đáp.
“Một người lạ mặt?”
“Dường như thế.”
“Ông muốn nói cũng là người lạ với cô Pebmarsh sao?”
“Cô Pebmarsh đoan chắc với chúng tôi chẳng hề mong đợi ông khách

đặc biệt ấy, và cũng chẳng nghĩ ra ông ta là ai cả.”

“Bà ta không thể chắc chắn điều đó. Bà ta đâu có nhìn thấy.”
“Chúng tôi đã miêu tả thật kỹ với bà ấy.”
“Ông ta là hạng người nào vậy?”
Thanh tra rút từ trong phong bì ra một bức ảnh được rửa vội, rồi trao cho

chủ nhà.

“Ông ta đây. Cô có nghĩ ra ông ta có thể là ai không?”
Cô Waterhouse nhìn bức ảnh. “Không. Không… Chắc chắn trước giờ tôi

chưa hề gặp ông ta. Trời ơi! Trông ông ta hoàn toàn có vẻ là một người
đáng kính.”

“Đấy là một người trông khá đáng kính,” thanh tra nói. “Ông ấy trông

như một luật sư hay doanh nhân kiểu nào đấy. ”

“Đúng vậy đó. Bức ảnh này hoàn toàn không có gì là đau buồn cả. Trông

ông ấy đúng là như đang say ngủ vậy.”

Thanh tra không cho bà cô ấy biết trong số nhiều tấm ảnh cảnh sát chụp

cái xác, họ chọn dùng tấm này vì coi được nhất.

“Chết có thể là một việc bình yên,” ông nói. “Tôi không nghĩ người đàn

ông này biết chuyện gì xảy ra với mình.”

“Cô Pebmarsh nói gì về tất cả những chuyện này?” cô Waterhouse gặng

hỏi.

“Bà ấy vô cùng bối rối.”
“Thật kinh khủng,” cô Waterhouse bình phẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.