NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 66

khách hàng hay quảng cáo kiểu nào đó, nhưng gần đây tôi không nhớ có
bất cứ thứ gì kiểu như thế.”

“Chẳng có bức thư nào ký tên ai đấy gọi là Curry hay sao?”
“Curry à? Không, chắc chắn không có.”
“Và cái tên Curry chẳng có ý nghĩa gì với cô hay sao?”
“Không. Nghĩa lý gì chứ?”
Hardcastle mỉm cười. “Không. Thật tình tôi cũng không cho là có ý

nghĩa gì. Đấy chỉ là cái tên mà người bị sát hại tự xưng thôi.”

“Không phải là tên thật của ông ta sao?”
“Chúng tôi có một số lý do để nghĩ đấy chả phải là tên thật.”
“Một kẻ lừa đảo kiểu nào đó à?”
“Chúng tôi không thể nói thế cho đến khi có bằng chứng chứng minh

như vậy.”

“Tất nhiên là không, tất nhiên rồi. Các ông phải cẩn thận. Tôi biết chứ,”

cô Waterhouse nói. “Không như một số người ở quanh đây. Chuyện gì họ
cũng nói được. Tôi không hiểu sao có những người không bị đưa ra tòa vì
cái tội lúc nào cũng công khai phỉ báng người khác.”

“Tội vu khống,” trung sĩ Lamb sửa lại cho đúng, lần đầu tiên lên tiếng.
Bà cô Waterhouse ngó anh ta với đôi chút ngạc nhiên, như thể trước đó

bà chẳng hề biết anh ta có tồn tại và chẳng khác gì hơn một phụ tùng cần
thiết cho thanh tra Hardcastle.

“Tôi rất tiếc không giúp được gì cho ông, thật tình xin lỗi,” cô

Waterhouse nói.

“Tôi cũng rất tiếc,” ông thanh tra nói. “Một người có trí thông minh và

óc phán đoán với khả năng quan sát như cô lẽ ra đã là một nhân chứng rất
hữu ích cần phải có.”

“Tôi ước chi mình thấy được điều gì đó,” trong phút chốc giọng bà chủ

đầy nỗi khao khát y như một cô gái trẻ.

“Còn ông em của bà, ông James Waterhouse thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.