NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 67

“Cậu James không biết gì đâu,” cô Waterhouse nói vẻ khinh miệt.

“Không bao giờ. Và dù sao khi đó cậu ta cũng đang ở văn phòng Gainsford
và Swettenhams
trên con đường chính của thành phố. Ôi không đâu, cậu ta
không thể giúp các ông. Như tôi đã nói, em trai tôi không về ăn trưa.”

“Ông ấy thường ăn trưa ở đâu?”
“Cậu ta thường dùng sandwich và cà phê ở quán Ba Lông Vũ. Một ngôi

nhà khá lớn và xinh xắn, chuyên cung cấp bữa trưa nhanh cho dân văn
phòng.”

“Cảm ơn cô Waterhouse,” Hardcastle nói. “Chúng tôi không nên lưu lại

thêm nữa.”

Ông đứng dậy, đi ra sảnh. Bà chủ nhà đi theo. Trung sĩ Lamb cầm lên

cây gậy đánh golf gần cửa cái.

“Gậy đẹp. Đầu gậy nặng ghê.” Anh cầm gậy quơ lên quơ xuống. “Tôi

thấy bà đã chuẩn bị đối phó với mọi tình huống có thể xảy ra.”

Cô Waterhouse hơi giật lùi.
“Thật tình tôi không hình dung ra tại sao cái gậy ấy lại ở đây.”
Bà giật nó từ tay Colin rồi bỏ trở vào túi chơi golf.
“Một cách cảnh giác rất khôn ngoan đấy,” thanh tra nhận xét.
Cô Waterhouse mở cửa đưa họ ra ngoài.
Colin Lamb thở dài: “À, chúng ta chẳng biết được gì nhiều từ bà cô này,

mặc dù ông anh suốt buổi đã nịnh bợ bà ta rất khéo léo. Có phải đó là
phương pháp bất biến của ông anh không vậy?”

“Thỉnh thoảng cũng đạt kết quả tốt với người cùng một týp của bà này.

Những lời tâng bốc vẫn luôn hiệu quả với kiểu người khó tính ấy.”

“Bà ta cứ kêu rừ rừ thích thú như một con mèo sau cùng được người ta

cho một đĩa kem vậy đó,” Colin nói. “Thật không may, chẳng tiết lộ được
chuyện gì đáng chú ý cả.”

“Không ư?” Hardcastle nói.
Colin đưa mắt nhìn ông thật nhanh, “Ông anh nghĩ gì trong đầu vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.