NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ KỲ LẠ - Trang 85

nhà bà Hemming có thể làm rách quần của chúng. Bà đưa mắt nhìn lướt
qua hộp cứu thương để vừa tầm tay trên tủ chén. Chẳng phải bà làm ầm lên
quá đáng về những tai nạn tự nhiên của thời niên thiếu tràn đầy năng lượng.
Trên thực tế điều bà lưu ý không tránh khỏi trước tiên là: “Này, chẳng phải
mẹ đã bảo các con cả trăm lần rồi, không được để chảy máu trong phòng
khách! Cứ vào thẳng nhà bếp mà chảy máu, ở đó mẹ có thể lau chùi tấm lót
sàn nhà.”

Một tiếng thét kinh hồn từ bên ngoài hình như bị đứt quãng giữa chừng,

tiếp theo đó là một sự im lặng tưởng chừng vô tận khiến bà Ramsay cảm
giác điều gì đó thực sự kinh hoảng giật nảy lên trong lồng ngực. Quả thật
sự im lặng đó rất không tự nhiên. Bà đứng sững, tay vẫn cầm đồ hốt rác
chứa những mảnh sứ. Cửa nhà bếp mở ra và Bill đứng đó. Vẻ háo hức bất
thường hiện lên trên khuôn mặt thằng nhỏ mười một tuổi.

“Mẹ ơi, có một thanh tra cảnh sát đến đây, và một ông khác đi cùng ông

ấy.”

Bà mẹ thở phào nhẹ nhõm. “Ôi, ông ấy muốn gì vậy hả con?”
“Ông ấy hỏi mẹ, nhưng con nghĩ chắc hẳn liên quan đến án mạng, vụ án

bên nhà cô Pebmarsh hôm qua đó.”

“Mẹ chả hiểu vì sao ông ta lại đến và muốn gặp mẹ,” giọng bà Ramsay

hơi bực tức.

Cuộc đời đúng là hết chuyện này lại đến chuyện khác, bà nghĩ. Làm sao

đi lấy khoai tây để nấu món thịt hầm đây khi mà thanh tra lại đến vào giờ
bất tiện này?

“Thôi được,” bà thở dài. “Tốt hơn hết là nên gặp.”
Bà trút hết những mảnh sứ vỡ vào thùng rác bên dưới bồn rửa chén, mở

vòi nước rửa tay, vuốt tóc rồi chuẩn bị đi theo thằng con đang sốt ruột nói:
“Nào, đi nào, mẹ!”

Bà Ramsay cùng với thằng Bill đang theo sát một bên đi vào phòng

khách. Hai người đàn ông đang đứng đó. Ted, đứa con trai nhỏ tuổi hơn của
bà đang đứng với họ, nhìn chằm chặp hai người bằng đôi mắt xoe tròn
ngưỡng mộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.