NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 233

— Con khỉ ! Nói nhanh lên, chị ấy đi lối nào ?
— Lối này. Qua cái cửa này...
Đông Luy lao đi, vượt qua phòng tiền sảnh nhỏ, chạy ra ngoài đường

phố Tec-nơ.

Madơru đã chạy theo kịp và kêu lên:
— Thầy chạy ghê quá !
Đông Luy quan sát trên đường phố. Trên quảng trường nhỏ gần đó,

quảng trường Xanh-phéc-đi-năng, một xe buýt bắt đầu chuyển bánh. Đông
Luy khẳng định:

— Đúng nó ở trong xe đó. Lần này thì ta quyết không buông tha.
Anh gọi một xe tắc-xi:
— Này anh lái ! Bám cái xe buýt kia, cách 50 mét.
Madơru nói với anh: Ph‘lôrăngxơ-Lơvatxơ phải không ?
— Phải.
— Con bé ghê gớm thật ! — Marudơ nghiến răng, nói—Và mới nhanh

làm sao chứ ! Vậy bây giờ thầy đã nhìn nhận ra thế nào chưa, hay vẫn cứ
nhắm mắt...

Đông Luy không nói gì. Madơru tiếp:
— Hẳn thầy đã thấy rõ là sự có mặt của Ph‘lôrăngxơ trong bệnh viện này

nó chứng minh, như a + b là chính nó đã ra lệnh cho anh người nhà đưa cái
thư này cho tôi, với những lời dọa dẫm thầy. Không còn nghi ngờ gì nữa,
chính Ph'lôrăngxơ-Lơvatxơ đã chỉ đạo toàn bộ vụ này. Hẳn thầy cũng biết
rõ như tôi, xin thầy đừng giả vờ nữa ! Từ mười hôm nay, vì quá si mê cô
nàng nên thầy cứ cho là nó vô tội, mặc dù đã có bao nhiêu chứng cớ rõ
ràng. Hôm nay sự thật đã mở mắt thầy, Tôi cảm thấy chắc chắn như vậy.
Tôi không nhầm chứ ? Thầy đã thấy rõ rồi chứ ?

Lần này Đông Luy không phản ứng gì. Nét mặt căng thẳng, đôi mắt nảy

lửa, anh theo dõi chiếc xe buýt lúc này đã đậu ở góc phố Hốt-xơ-man.

— Đỗ lại ! — Anh bảo lái xe.
Người phụ nữ trẻ xuống xe buýt. Dù nàng mặc bộ áo y tá nhưng vẫn dễ

nhận ra ngay là Ph’lôrăngxơ- Lơvatxơ. Nàng quan sát xung quanh và, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.