NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 283

“Chắc thàng kẻ cướp nghỉ ở chỗ này. Thừa cơ đó Ph’lôrăngxơ đã tháo

cái nhẫn lấy một nhánh cỏ quấn vào, để làm dấu, nếu có người đến, thì biết
là nàng đã qua chỗ này. Như vậy có nghĩa là nàng còn đang nuôi hy vọng.
Nàng chờ người đến cứu. Và anh thấy xúc động khi nghĩ rằng có lẽ chính
anh là người mà nàng đang mong đến. Đi thêm độ 50 bước, anh lại thấy
chỗ nghỉ—cái này làm anh ngạc nhiên - vì sao tên kẻ cướp mau mệt thế ?
— Chỗ này lại cũng có một bông hoa rừng làm dấu. Rồi đến một chỗ nghỉ
nữa có dấu năm ngón tay bấu vào trong đất. Rồi lại đến một chỗ nữa: là
một chữ thập vạch lên đất. Con đường đau khổ, cứ thế, kéo dài từng chặng.
Tới chặng nghỉ cuối cùng, đá lăn xuống, cản trở nhiều hơn. Bên phải là hai
vòm tàn tích của một gác chuông. Bên trái là một mảng tường còn dính một
phần ống khói lò sưởi. Anh đi thêm 20 bước nữa thì nghe hình như có tiếng
động. Anh lắng nghe. Tiếng lại nổi lên, và đó là tiếng cười, một kiểu cười
ghê rợn the thé. Tiếng cười của một phụ nữ nhưng là một phụ nữ điên ! Rồi
lại yên lặng. Rồi lại tiếng động khác, tiếng động đập cái gì xuống đất. Rồi
lại yên lặng... Đông Luy ước đoán tiếng động cách anh độ trăm mét. Hết lối
đi hẹp là ba bậc đào vào đất. Bên trên là mảnh đất bằng cao rộng, cũng đầy
các tàn tích. Giữa bãi là một hàng nguyệt quế lớn,trồng thành hình bán
nguyệt. Đường cỏ dẹp xuống đi hướng lên phía đó.

Đông Luy ngạc nhiên vì hàng nguyệt quế rậm rạp không vào được. Anh

đi quanh xem xét thì thấy có một chỗ cây đã bị chặt đi, bây giờ chỉ là
những cành nhỏ mọc che lấp, dễ vạch ra để tạo lối đi. Tên kẻ cướp đã vén
lên như thế để đi qua, và theo anh nhận xét nghe ngóng thì nó ở gần đây
rồi, đang bận làm một công việc gì đó.

Đúng thật ! Vì vừa lúc đó, một câu nói chế nhạo nổi lên, cứ như là tên

kẻ cướp biết là anh đã đến nên chế nhạo anh.

Đông Luy nhớ lại bức thư và những dòng chữ viết bằng mực đỏ:
«Hãy còn thời gian, Luypanh ạ ! Mày hãy rút khói cuộc chiến, nếu

không thì mày cũng chết, chính lúc mày tưởng mày đã đi tới đích, lúc tay
mày giơ lên mặt tao và miệng kêu «thắng lợi», thì đúng là lúc vực thẳm mở
ra dưới chân mày. Nơi mày chết đã được lựa chọn. Cái bẫy đã giăng.
Luypanh ! Hãy coi chừng !”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.