NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 31

— Vâng người rất khó chịu. Trạng thái rất kỳ lạ như bị đòn cân não

nặng. Ông ấy đã cẩn thận, đưa trước tôi một tờ báo cáo về sự việc. Nhưng
tôi mở ra chỉ là một tờ giấy trắng. Đây, tờ giấy và phong bì của nó đây. Và
đây nữa, là một cái hộp bìa cứng mà ông Vêrô đã để lại. Trong hộp có một
mảnh sô cô la mang những vết hằn răng.

— Đề nghị ông cho tôi xem các thứ đó, có được không ạ ?
— Được thôi. Nhưng chắc chẳng giúp ích gì cho ông...
— Chưa biết chừng..
Đông Luy xem xét ký cái hộp bìa cứng và cái phong bì vàng đầu có dòng

chữ «Tiệm cà phê Tân-kiều».

Mọi người chờ đợi anh phát biểu, hy vọng anh mang lại tia sáng bất ngờ.

Nhưng anh chỉ nói: «Chữ trên phong bì và chữ trên cái hộp không phải
cùng một thứ chữ. Chữ trên phong bì không rõ ràng và nét hơi run, là thứ
chữ viết bắt chước».

— Có nghĩa là... ?
— Có nghĩa là, thưa ông quận trưởng, cái phong bì vàng không phải của

viên thanh tra. Tôi giả định là sau khi đã viết xong báo cáo trên bàn ở tiệm
cà phê ông ấy đã có lúc nhãng ý, để người ta đánh tráo một phong bì khác
cũng ghi địa chỉ ấy, nhưng trong chỉ có một tờ giấy trắng.

— Chỉ là giả định ? — ông quận trưởng nói
— Vâng, có thể thế. Nhưng có điều chắc chắn, thưa ông quận trưởng, là

những cảm giác lo sợ của viên thanh tra đều có lí do, và rõ ràng ông ta là
một đối tượng đang bị theo dõi ngặt nghèo, những việc ông đã khám phá
được về vấn đề thừa hưởng gia tài Mooc-ninhtôn đã làm trở ngại cho
những hành động tội phạm, do đó ông ta đang bị một mối nguy hiểm rất
lớn đe dọa.

— Chà chà !
— Phải cứu ông Vêrô ! Thưa ông quận trưởng ! Ngay từ đầu buổi họp

này tôi đã có linh tính là ta vấp phải một âm mưu mới bắt đầu thực hiện.
Tôi mong rằng chưa phải là quá chậm, và ông thanh tra Vérô không trở
thành nạn nhân đầu tiên.

Ông quận trưởng kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.