NHỮNG CÔ EM GÁI - Trang 26

trên rèm cửa.

Trong thời gian đó, tôi bắt đầu làm thơ.

Năm ngoái tôi đã từng cộng tác với "giáo sư" Bá làm những bài thơ con

cóc, bị thằng Ngữ tức nhà thơ Ngu Kha chê tới chê lui. Nhưng năm ngoái tôi

chưa biết buồn, tôi chưa biết cô đơn, tôi không có nỗi ưu tư nào cần giải tỏa.

Tôi làm thơ chỉ để mong in lên báo tường của lớp. Vì vậy, thơ tôi dở ẹc. Vì

nó không có hồn.

Năm nay thơ tôi đẫm nhớ nhung. Chàng chăn cừu làm thơ cho nàng

Stéphanette, thơ bắt buộc phải hay.

Những vần thơ cô độc chảy ra từ trái tim tôi:

Tôi là chàng chăn cừu cô đơn lang thang trên đồng cỏ

Đêm không biết làm gì, ngồi đếm sao thưa

Có những lúc buồn không sao ngủ được

Mơ hồ tiếng ai trong tiếng gió lùa

Bác Đán thấy tôi những ngày gần đây hết ngơ ngơ ngác ngác lại tối tối

chong đèn thức khuya lơ khuya lắc, lấy làm tò mò lắm.

Một hôm, bác hỏi:

- Con làm gì đấy hở con?

Thoạt đầu, tôi định chối. Nhưng không hiểu sao tôi lại thú thật:

- Con đang làm thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.