NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 119

Tiếng gọi của Meggie đứa cha trở về với bổn phận - trở về với thực tế.
Cũng như trong một phim quay chậm, ông kéo ngược hàm ngựa để cho nó
quay lại và ghìm lại tại chỗ cho đến khi con vật chịu đứng im, cha đứng đó
chờ nàng đuổi kịp? Tai họa là thế đó, Meggie đuổi kịp ta không? Hai người
dừng lại bên một đầm lớn nước sóng sôi sục mùi lưu huỳnh.
Cha Ralph ngồi trên một khúc gỗ ven bờ, Meggie cũng ngồi xuống theo
nhưng cách một khoảng. Cô ta ngồi nghiêng một bên cốt ý có thể quan sát
cha Ralph.
- Có chuyện gì đó, thưa chả
Có cái gì đó hơi lạ, khi nghe một câu mình thường hỏi cô tạ Cha Ralph
mỉm cười.
- Cha đã bán con, Meggie nhỏ bé của chạ Bán với giá mười ba triệu bảng
Anh.
- Cha đã bán con?
- Một cách hình tượng. Điều đó không quan trọng lắm. Con hãy lại gần đây.
Rồi đây chúng ta sẽ không còn kịp để nói chuyện với nhau nữa.
- ý cha muốn nói trong suốt thời gian chịu tang chứ gì. Con không thấy có
gì khác biệt giữa chuyện có tang và không có tang.
- Cha không nói đến chuyện đó, Meggie ạ.
- Hay là tại con đã lớn và người ta có thể dèm pha chuyện của chúng tả
- Cũng không đúng như thế đâu. Chẳng qua là cha sẽ ra đi.
Lại thế đấy, thêm một cú định mệnh ngàn cân giáng vào đời cộ Không kêu
la, không khóc, không nổi trận cuồng phong phẫn nộ mà chỉ hơi giật nẩy
người, giống như cái gánh nặng ngàn cân ấy đặt lệch trên vai khiến Meggie
mất thăng bằng. Meggie nén hơi thở, không để buông một tiếng thở dài.
- Khi nào thưa chả
- Trong vài ngày.
- Cha ơi. Đó là điều khổ tâm cho con hơn cả sự ra đi của Frank.
- Còn với cha thì chưa bao giờ trong đời lại khổ tâm như thế. Cha không có
một niềm an ủi nào. Nhưng con, ít ra cũng còn có gia đình.
- Cha có Chúa.
- Con nói hay lắm, Meggiẹ Con đã thật sự trưởng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.