NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 23

Meggie há miệng ra và nôn cả buổi ăn trưa lên chiếc áo dài của xơ Agathạ
Tiếp đó là tiếng hét kinh hãi của học sinh trong lớp; trong khi đó xơ Agatha
trố mắt nhìn những thứ gớm ghiếc vừa nôn ra chảy dài từ trên xuống theo
những đường xếp của chiếc áo. Mặt bà đỏ gay vì tức giận điên người cùng
với chút kinh hãi. Cây mây quất xuống không cần biết nhắm vào đâu,
Meggie đưa hai tay lên che mặt rồi chạy trốn vào một góc lớp, miệng vẫn
tiếp tục nôn mửa. Xơ Agatha đã mỏi mệt không thèm đánh nữa, bà chỉ ra
cửa:
- Ra khỏi đây! Về nhà của mày đi, đồ thất học đáng ghê tởm.
Rồi bà quay phắt lại bước sang lớp học của xơ Declan.
Đôi mắt luống cuống của Meggie tìm thấy Stuart, người anh học chung lớp
ra hiệu cô phải vâng lời. Cái nhìn hiền hòa của Stuart đầy thương hại và
thông cảm với Meggiẹ Cô bé lấy khăn tay chùi miệng và khập khiễng bước
ra khỏi lớp. Còn những hai tiếng đồng hồ nữa mới hết giờ học; Meggie rời
sân trường như một cái máy đi xuống đường và biết rằng các anh mình sẽ
không theo kịp. Vì quá sợ hãi, Meggie không biết phải đứng lại nơi nào để
chờ các anh; Meggie muốn về trước một mình và chỉ một mình thôi để kể
với mẹ tất cả những gì xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.