NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 301

- Chị rất hiểu em mà. Không khi nào em coi thường chị. Dù cho lý do chị
nêu lên quả thật là kỳ cục và ngu ngốc. Em là tiếng nói của lương tâm chị,
Justine Ó Neill.
- Nhưng em cũng là một thằng ngốc!
- Ồ, Justinẹ..! Dane nói giọng buồn bã.
Nhưng Dane chưa kịp kết thúc câu nói thì Justine lại nói tiếp thật nhanh:
- Mãi mãi, mãi mãi, chị sẽ không yêu bất kỳ ai! Nếu mình yêu người khác,
người khác sẽ hủy diệt mình. Nếu mình cần người khác, người khác sẽ hủy
diệt mình. Đúng thế, chị đoan chắc với em như thế.
- Sao mẹ im lặng thế? Dane hỏi. Mẹ đang nghĩ gì? Nghĩ về Drogheda phải
không?
- Không, Meggie trả lời lạc giọng. Mẹ nghĩ là mẹ đã già rồi. Sáng nay khi
chải đầu mẹ vừa phát hiện nhiều sợi tóc bạc. Các khớp xương của mẹ bắt
đầu cứng lại.
- Mẹ sẽ không bao giờ già, Dane khẳng định một cách tự nhiên.
- Mẹ mong con nói đúng, con yêu quí của mẹ. Nhưng tiếc thay sự thật lại
không như thế. Mẹ bắt đầu thấy cần nước nóng ở suối Borehead, đó là một
dấu hiệu của tuổi già.
Hai mẹ con đang phơi nắng trên cỏ gần suối nướng nóng Borehead.
- Con có nghĩ đến chút nào về phụ nữ không Danẻ Meggie hỏi giọng băn
khoăn.
Dane mỉm cười.
- Chim và bướm, có phải mẹ muốn nói thế?
- Vềchuyện này, con không dốt đâu, nhất là khi có một người chị như
Justine! Mỗi khi cô ta khám phá điều gì đó trong quyển sinh lý học thì cô ta
la ầm lên. Không phải chuyện đó. Mẹ muốn hỏi con đơn giản thôi, con có
từng áp dụng trong thực tế những bài học của Justinẹ
Dane lắc đầu và trườn lên bãi cỏ đến sát bên mẹ. Cậu ta nhìn thẳng vào
mắt:
- Thật cũng lạ khi mẹ hỏi con chuyện này. Lâu rồi con muốn đề cập vấn đề
này với mẹ nhưng con không biết phải nói thế nào.
- Con chỉ mới mười tám tuổi. Cũng còn hơi sớm để vận dụng những hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.