NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 107

Laura mất vài giây kinh hoảng trước khi nhận ra là Monica đang đùa.
“Vòng vo như thế làm gì hả Mon? Sao cô không nói huỵch toẹt ra?” Laura
cười khúc khích. Nhưng trong tiếng cười của cô vẫn đượm nỗi lo lắng,
Monica thử lại. “Thế còn: ‘Ông đã bao giờ thực hành những cảnh sex trong
các cuốn sách của ông chưa, nếu có thì khi nào?’”

Laura ngừng cười và trở nên phẫn nộ. “Không! Chẳng có cảnh sex nào
trong các cuốn sách của ông ấy cho ta manh mối nhỏ nhất!”

Monica nhún vai. “Xin lỗi, tôi chưa đọc chúng.”

“Rõ là thế rồi!”

“Này này! Tôi đang giúp cô đấy, đừng có quên!”

Laura tỏ vẻ biết lỗi. “Xin lỗi! Tôi thật quá quắt. Tôi đã tự đưa mình vào
chuyện này, tôi nên tự giải thoát mình khỏi nó mới phải. Tại sao cô phải tự
làm mình bẽ mặt vì tôi chứ? Giá mà tôi không ngu ngốc đến thế!”

“Nghe này, không sao đâu. Cô không cần phải tự hành hạ mình thêm nữa.
Chỉ có các nhà tu khổ hạnh mới làm như thế trong thế kỷ trước, hay thậm
chí là vài thế kỷ trước nữa. Đến lúc đấy tôi sẽ nghĩ ra điều gì đó, vì thế nó
sẽ có vẻ tự nhiên hơn.”

Laura vẫn không yên tâm. “Tôi đã tổ chức rất nhiều buổi ký tặng sách, đọc
sách, hỏi đáp và đến dự vài sự kiện tương tự ở những nơi khác, và chưa
từng có ai hỏi về đời sống tình dục của tác giả.”

Monica chẳng bận tâm. “Nhưng tôi là một cô nàng hát rock ngổ ngáo. Tôi
có thể hỏi những điều mà mẫu người văn chương sách vở như cô sẽ không
dám hỏi.” Monica khoác lên vẻ mặt vô tư lự mà có thể làm Laura tin khi cô
gặp cô ấy lần đầu, vài tuần trước, nhưng bây giờ cô đã nhận ra rằng “cô
nàng hát rock ngổ ngáo” hoặc trong trường hợp của cô ấy, “cô nàng hát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.