NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 125

ở hiệu sách, bàn về hiện tượng văn học gần đây nhất, hay điều khiển một sự
kiện, ông hẳn sẽ ấn tượng.

Ông còn chưa kịp đỗ xe, vài con chó ở nông trại đã nhảy xổ lên, sủa ầm ĩ.
Laura nghĩ mình là một người yêu động vật, bất cứ chú chó cưng nào cô
gặp đều được chào đón bằng một cái vỗ và một “lời chào” ấm áp, nhưng
đột nhiên cô cảm thấy không muốn mở cửa. Trông chúng quá hung dữ.

Dermot có vẻ không để ý đến bầy thú hung hăng đó, ông ra ngoài và vòng
ra sau cốp xe. Lũ chó bu quanh ông. Laura lo lắng ngoái lại nhìn từ chỗ
ngồi của cô ở đằng trước, tự hỏi cô sẽ phải giúp ông thế nào nếu chúng tấn
công ông. Tuy nhiên, có vẻ chúng không tấn công ông, hoặc nếu có,
Dermot cũng chẳng biểu hiện gì. Nhưng tại sao không có ai xuất hiện để
ngăn lũ chó lại? Hoặc nếu chúng là chó canh gác - sân trại không xa lắm -
tại sao không có ai xuất hiện với một khẩu súng săn để ra lệnh cho cô và
Dermot ra khỏi khu đất của họ? Chắc chắn phải có ai đó nghe thấy tiếng ồn
chứ. Có lẽ Dermot thực sự quen biết người chủ trại và họ sẽ không phản
đối ông đỗ xe ở đây. Cô vốn quen sống ở các thị trấn nhỏ và không rõ lắm
về những lề thói của chốn đồng quê. Và Ireland, theo những gì cô biết,
không chỉ là một vùng quê, mà còn là một nơi hoàn toàn khác biệt.

Dermot đi vòng ra cửa xe phía cô và mở cửa. “Đi nào, đã đến lúc để duỗi
chân rồi.” Ông mang theo một cái ba lô, nó khẽ kêu xọc xạch.

Cô do dự, nhưng trước khi cô có thể buộc mình thò một chân ra khỏi chốn
an toàn của chiếc xe, ông nói, “Cô sợ lũ chó à?”

“Hơi hơi. Tôi từng bị chó cắn dù tôi chẳng làm gì nó cả.”

“Ý cô là cô không đe dọa con của nó, hoặc tranh giành thức ăn của nó?”

“Vâng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.