NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 295

ly nào!”

Seamus và ban nhạc của anh ta có vẻ chưa sẵn sàng vì thế khán giả lại bắt
đầu nói chuyện.

“Cô muốn cả ban nhạc, hay chỉ mỗi Seamus?” Monica hỏi Laura. “Có thể
sẽ tốt hơn... ôi, tôi không biết. Ý Dermot thế nào?”

“Ai mà biết được!” Laura nói. “Tôi không hỏi ông ấy. Ý tôi là, tôi nghĩ nó
sẽ ổn. Ban đầu chúng tôi chỉ mới nghĩ đến việc mời ông ấy đọc thơ của
mình nhưng trong một cuốn sách của Dermot có một cảnh liên quan đến
âm nhạc Ireland. Nó sẽ rất tuyệt. Nhưng ông ấy quá - tôi không biết nói thế
nào...”

“Kín đáo?”

“Phải. Tôi không biết liệu ông ấy có thích cái ý tưởng này không hay sẽ
ghét nó. Thực sự thì, tôi biết. Ông ấy sẽ ghét nó. Nhưng ông ấy có thể vẫn
thực hiện.”

“Vì cô?”

“Không. Tôi không nghĩ ông ấy sẽ làm điều gì đó đặc biệt vì tôi.” Mặc dù
cô biết nó không hoàn toàn đúng. Cô nhớ những gì ông đã làm cho cô ở
Ireland và cảm thấy một nỗi hoan lạc trào dâng. “Ồ, tôi nghĩ họ bắt đầu rồi
đấy!” Cô nói, để ngăn Monica hỏi thêm bất cứ câu hỏi nào.

Ban nhạc bắt đầu sau đó ít phút và sau vài nhịp đầu tiên, Grant và Laura
đưa mắt nhìn nhau. Bản nhạc đầu tiên là một bài ca ai oán đáng lẽ phải
khiến những giọt nước mắt sầu bi chảy xuống gò má của các thính giả;
nhưng nó lại tạo ra ấn tượng ngược lại. Đến phút cuối thậm chí Laura,
người đáng lẽ phải cảm nhận được nỗi buồn trong đó, muốn bật cười với vẻ
ngại ngùng.

Monica thở dài, uống cạn ly rượu. “Có ai muốn uống thêm không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.