NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 296

“Tôi sẽ giúp cô bê chúng,” Laura nói, đứng dậy.

“Họ thật tệ, đúng không?” Monica nói khi họ đã ở quầy bar.

“À, có lẽ họ cần thời gian...”

“Đừng đánh trống lảng nữa, hãy nói thật đi! Họ là thứ rác rưởi! Đáng ghét!
Kế hoạch của chúng ta đã hỏng bét!”

“Không sao,” Laura nói. “Chúng ta sẽ tìm một CD nhạc Celtic với tiếng
trống kết hợp tiếng đàn violin và đàn hạp. Nó có thể dễ dàng hơn trong
chừng mực nào đó. Rupert có thể tập luyện.”

“Không biết khi nào anh ta mới có thời gian để làm điều đó,” Monica nói.
Cô nhìn bạn mình khi đến lượt cô được phục vụ. “Lát nữa cô lái xe nhé?
Tôi nghĩ tôi cần uống thêm vodka.”

“Cô định về nhà với tôi à? Cô không muốn ở với Seamus sao?”

“Tôi thực sự không muốn nói chuyện với anh ấy về buổi trình diễn tối nay.
Tôi sẽ phải suy nghĩ kỹ càng trước khi nói ra điều gì.”

Trong khi chờ được phục vụ, Laura nói, “Nhưng chắc chắn cô đã nghe họ
chơi rất nhiều lần. Cô phải biết họ chơi không hay lắm chứ.”

Monica giải thích lý do cô chưa nghe họ là vì cô phải đi lưu diễn, anh ta thì
rất bận và việc tổ chức liên hoan âm nhạc giờ đây gần như do một tay cô
đảm nhiệm vì Johnny Animal đã chuồn mất với lý do có “công chuyện
quan trọng” nên cô càng chẳng có thời gian.

“Tôi có sai lầm không nếu chấm dứt với Seamus chỉ vì anh ấy không biết
cách cầm một cây đàn violin sao cho đúng?” Monica hỏi.

Laura cười khúc khích. “Có đấy! Hơn nữa, cô đã nói anh ấy rất đáng yêu
mà. Cô có thể mang hết mấy chai đó không? Tôi sẽ lấy cái khay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.