NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 379

Ông gật đầu. “Đúng, nhưng cô không cần phải sống ở Dublin, miễn là cô
có thể đến đó khoảng một lần một tuần. Thi thoảng cô sẽ cần gặp các tác
giả ở văn phòng.”

Laura cân nhắc trong một thoáng. Theo lý thuyết, cô có thể sống ở Anh và
bay đến Dublin một lần một tuần, nhưng cô thực sự không muốn dành một
nửa cuộc đời trên máy bay. Không, cô sẽ đón nhận cơ hội này và chuyển
chỗ ở.

Nó nghe khá hoàn hảo. Chỉ còn một điều khiến cô băn khoăn. “Nhưng tôi
cần công việc toàn thời gian, chứ không chỉ là bán thời gian.”

“Tôi chắc chắn tôi có thể biến nó thành một công việc toàn thời gian. Tôi
cần kiểm tra khả năng tài chính của tôi nhưng càng nghĩ, tôi càng nhận ra
tôi cần một người như cô lâu rồi. Đã đến lúc tôi nhận thuê một người làm
toàn thời gian.”

Cô thấy tự mãn. Cô đã đánh mất người đàn ông trong mơ của mình (nếu cô
từng có ông) nhưng có vẻ như cô sắp có được công việc mơ ước. Nhưng cô
có điên không khi nhận nó? Cô có một ít tiền: nó có đủ giúp cô trang trải
cuộc sống cho đến khi cô trở thành một nhân viên toàn thời gian không?
Chuyển đến Ireland không còn là một việc quá đáng sợ như trước. Cô bây
giờ đã là một người khác. Nhưng nó vẫn là một bước ngoặt.

Nhận thấy sự do dự của Laura, Gerald đặt tay lên bàn với vẻ hoan hỉ. “Tôi
vừa nảy ra một ý! Tôi không biết tại sao trước đây tôi chưa từng nghĩ đến
nó. Tôi sở hữu một vài căn nhà nghỉ mát ở bờ biển phía tây...”

“Chỗ nào ở bờ biển phía tây?” Ăng ten tự bảo toàn trong cơ thể Laura
chuyển sang báo động đỏ. Nếu ông nói Ballyfitzpatrick, cô sẽ từ chối, cho
dù thỏa thuận này tuyệt vời thế nào.

“Ballymolloy. Một nơi rất đẹp. Chắc cô chưa từng thấy nó. Nó không gần
nhà Dermot lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.