NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 410

khoảng cách này, toàn bộ chuyện về Dermot có vẻ giống như một giấc mơ,
hoặc nó đã xảy ra với ai đó khác và khiến cô bớt đau lòng hơn.

“Ồ, bố mẹ đã thay luống hoa kia!” Cô nói khi họ bước trên con đường dẫn
vào nhà. “Chẳng phải trước đây bố mẹ trồng hoa hồng ở đấy sao?”

“Đúng, nhưng chúng cứ vướng vào quần áo của bố con mỗi khi ông ấy đi
qua đó để vào ga ra, vì vậy mẹ đã chuyển sang trồng hoa oải hương.”

“Đáng yêu quá! Bố mẹ hẳn phải ngửi thấy mùi của nó khi bố mẹ đi ngang
qua,” Laura nói.

Bố cô quay sang cô khi ông tra chìa khóa cửa trước vào ổ. “Bố không để
ý.”

Laura đi theo bố mẹ vào nhà, cố gắng nén lại cảm giác thất vọng mà cô
luôn cảm thấy khi cô về thăm họ.

“Con nghĩ chắc tại con lớn quá rồi!” cô rạng rỡ nói. “Mọi thứ có vẻ nhỏ bé
hơn!”

“Mẹ không nghĩ vậy, con yêu ạ. Mọi thứ vẫn thế. Khi con đã có ngôi nhà
con yêu thích, con sẽ chẳng muốn thay đổi nó.” Bà bật ấm đun nước. “Con
muốn uống trà không? Hay để mẹ mở chai rượu vang mẹ đã mua?”

Một cái liếc nhìn vào đồng hồ treo tường ở nhà bếp cho cô biết rằng ở
Somerby, rượu vang đã được mở ít nhất là nửa tiếng trước. Cô cảm thấy
mình giống như một kẻ phản bội. Đây là cha mẹ cô, đây là ngôi nhà mà cô
đã lớn lên, và cô đang so sánh nó một cách thiếu thiện chí với thứ gần như
là một ngôi nhà cổ ở nông thôn. Cô biết rằng đôi khi trẻ con thay đổi khi
chúng rời nhà và đi học đại học, nhưng cô căm ghét chính mình vì đã như
thế. Mặt khác, khi cô tráng ấm, pha trà cho bố mẹ, cô tự hỏi, liệu có phải cô
đã thay đổi, hay thực sự cô chưa bao giờ phù hợp với nơi này?

“Dạo này bố mẹ có gì mới không ạ?” Cô hỏi, tìm dao và nĩa để sắp bàn ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.