NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 420

Laura nhăn nhó. Điều đó nghe quá thân mật - nó khiến Dermot không còn
chỉ là một nhà văn mà cô từng gặp. Cô luôn gặp các nhà văn khi cô làm
việc ở hiệu sách. Nếu may mắn, bố mẹ cô sẽ không để ý.

“Vậy tại sao anh lại đập cửa nhà tôi vào lúc nửa đêm thế?” Bố cô hỏi.

“Mới có chín rưỡi mà bố,” Laura xen vào. Mặc dù cô muốn giết Dermot vì
khoảng một trăm lý do chính đáng, cô thực sự rất vui khi gặp ông. Ít nhất
ông đã chấm dứt sự tẻ nhạt.

“Tôi đang tìm Laura. Tôi đi tìm cô ấy từ rất lâu rồi - ngay khi tôi từ Mỹ về -
nhưng không một ai nói cho tôi biết cô ấy ở đâu. Và cô ấy không trả lời bất
cứ cuộc gọi nào của tôi.” Ông nhìn cô châm chọc. Cô nhún vai.

“Tại sao anh lại muốn tìm nó?” bố cô hỏi.

“Ai đã nói với ông là tôi ở đây?” Laura hỏi, đột nhiên tò mò khủng khiếp.
“Không một người quen nào của tôi biết tôi ở đây.”

Dermot liếc nhìn bố cô và quyết định bỏ qua câu hỏi của ông ấy. “Tôi đã
đến tìm Grant.”

“Grant?” Bố cô nói. “Cái anh chàng từng làm việc cùng con?”

Dermot gật đầu. “Đó là cả một câu chuyện dài dòng và phức tạp. Eleanora -
người đại diện của tôi - sẽ không nói với tôi rằng cô ấy ở đâu.”

“Tôi đã dặn bà ấy thế,” Laura nói.

“Fenella và Rupert cũng vậy.”

“Những người đó là ai?” Bố cô hỏi, như thể đang cố gắng hiểu được nội
dung của một bộ phim truyền hình dài tập đã chiếu từ lâu.

“Họ là bạn của con,” Laura nói. “Ồ, mẹ đã mang trà vào rồi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.