NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 422

“Tôi đã đập cửa nhà cô,” ông tiếp tục, “mặc dù tôi có thể nhận ra chẳng có
ai ở trong nhà cả.”

Lúc này Laura đang toát mồ hôi.

“Cuối cùng một cô gái đã tiến đến chỗ tôi và hỏi tôi định làm gì. Rồi cô ấy
nhận ra tôi và phát điên lên. Cô ấy lao đến bên tôi và nói, ‘Ôi Chúa ơi!
Chúng tôi đã không tin cô ấy khi cô ấy nói cô ấy quen ông, nhưng hóa ra cô
ấy đã nói thật! Tuyệt quá!’ Đại loại thế.” Ông khẽ cau mày với Laura. “Tôi
không biết là cô hãnh diện vì quen tôi đến mức đi kể lể với những người
bạn mới về việc đó.”

“Tôi buộc phải nói ra,” Laura giải thích. “Lúc ấy tôi đang sinh hoạt với một
nhóm đọc sách. Họ đang đọc cuốn Những cây liễu. Họ nói ông đã chủ ý
đưa phức cảm Oedipus vào truyện. Tôi đã nói là không phải. Tôi không nói
là tôi quen thân với ông!”

Chỉ có Laura mới thấy được nét cười trong mắt ông, ám chỉ họ thân thiết
tới mức nào. “Cảm ơn Chúa vì điều đó.”

“Vậy Shona còn nói gì nữa?”

“Cô ấy hỏi liệu tôi có tới nói chuyện với nhóm đọc sách của cô ấy được
không và tôi đã từ chối thẳng thừng.” Ông ngừng lại. “Trừ phi, dĩ nhiên, cô
muốn tôi đi? Lúc ấy tôi không biết cô cũng tham gia nhóm sách đó.”

Laura nghĩ cô có thể khóc. Đó không phải một lời tỏ tình nhưng ý tứ trong
đó quá rõ ràng. Cô lắc đầu.

“Dù sao đi nữa, sau vài câu bông đùa, tôi đã hỏi cô ấy có biết cô ở đâu
không. Cô ấy nói cô đã nói với một người bạn của cô ấy là cô sẽ về thăm
cha mẹ ở Anh.”

“Vậy là con đã để lại địa chỉ nhà cho người bạn ở Ireland?” Bà Horsley gợi
ý. “Thật nhanh nhạy.” Bà nhìn con gái mình như thể ngạc nhiên vì cô đã tỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.