NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 425

“Thực sự thì...” mẹ cô phản đối.

“Thực sự thì,” Dermot lặp lại. “Tôi thấy không sao cả.”

“Con đi pha thêm trà nhé?” Laura nói, cảm thấy cuộc tranh cãi này có thể
diễn ra cả đêm nếu không có dấu chấm nào được đặt ra cho nó. Trà là dấu
chấm cơ bản nhất, cô cảm thấy thế.

“Và có lẽ anh muốn ăn vài cái sandwich?” mẹ cô hỏi, và Laura cảm thấy
biết ơn bà. Tuy nhiên, cô sẽ không biết ơn Dermot nếu ông chấp nhận
chúng. Cô không biết tại sao ông lại đến tìm cô và cô chỉ muốn buổi tối này
kết thúc. Có lẽ sáng mai mọi thứ sẽ rõ ràng hơn.

“Không, cảm ơn, bà Horsley, tôi đã ăn một ít cá tẩm bột chiên và khoai tây
chiên trên đường đi. Tôi cũng không nhớ là ở đoạn nào nữa.”

“Nếu anh muốn ăn cá tẩm bột chiên và khoai tây chiên loại ngon, anh phải
đi lên phía bắc,” bố cô nói, quê ông ở Lancashire.

“Con sẽ pha thêm trà.” Laura lỉnh vào bếp, vài giây sau mẹ cô vào theo. Rõ
ràng bố mẹ cô vẫn chưa có ý định nghỉ ngơi. Thường thì chẳng có gì ngăn
được những thói quen hằng tối của họ.

“Con yêu, anh ta là ai thế?” Bà thì thào, mặc dù chẳng ai có thể nghe thấy
lời bà qua hai cánh cửa và một hành lang dài.

“Con đã nói với mẹ rồi mà!” Laura đáp, cũng thì thầm, tìm những cái tách,
những chiếc tách sứ đẹp nhất vẫn còn ở trong phòng khách. “Ông ấy là một
trong những nhà văn tham gia liên hoan văn học mà con giúp tổ chức. Con
đã kể với mẹ về liên hoan rồi.”

“Nhưng tại sao anh ta lại đổ nhiều công sức đến thế để tìm con? Con và anh
ta không phải...” bà ngập ngừng “... đang ‘cặp kè’ với nhau hay đại loại thế
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.