NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 75

Việc đó dễ dàng không ngờ, tuy nhiên, trên ngưỡng cửa, Laura bỗng ý thức
được sự kỳ cục của toàn bộ chuyện này và cười khúc khích. “Ôi Chúa ơi,
Monica, tôi rất xin lỗi, tôi không thể làm chuyện này. Cô sẽ phải tự làm một
mình.” Cô hầu như không thể nói nổi. “Nó thật quá ngớ ngẩn! Chúng ta đã
đạp xe, vì Chúa, để đến gặp một người đàn ông có thể không sống ở đây.
Chúng ta là những người phụ nữ trưởng thành, không phải những cô bé
mới mười ba tuổi!” Cô lại bật cười và đứng bắt tréo chân, chỉ để đề phòng.

“Thực sự thì, Laura, tôi nghĩ cô là người lý trí hơn trong hai chúng ta! Tôi
bốc đồng, cô lý trí: đó là vai trò của chúng ta. Chúng ta phải bám sát vào
chúng.”

“Xin lỗi,” Laura ấp úng. “Tôi chỉ không thể gõ cửa và nói ‘Seamus có thể
ra ngoài chơi không ạ?’ Tôi không thể! Và tôi không thể đứng đằng sau
lưng cô khi cô làm thế.” Cô nuốt khan, hít một hơi thở sâu và cuối cùng
điềm tĩnh lại. “Ít nhất thì chúng ta cũng nên cất xe đi. Tôi sẽ trông chừng
chúng, và cô có thể tự mình làm việc này.”

“Đừng có ngốc nghếch như thế!” Monica bực tức. “Điều đó sẽ khiến tôi
trông thảm hại thế nào chứ?”

“Chẳng thảm hại hơn mấy nếu chúng ta đều ở đây, tôi thì cười rúc rích và
cả hai chúng ta đều dắt xe đạp như thể chúng ta là mấy cô bé học sinh. Mà
cô định nói gì nào? ‘Chúng tôi đi ngang qua đây vì vậy chúng tôi nghĩ
chúng tôi sẽ ghé vào nhà anh?’”

Monica tức tối “hừm” một tiếng. “Tại sao lại không chứ? Đó là sự thật
mà!”

“Không phải. Chúng ta đã đạp xe hàng dặm đường, chúng ta không chỉ ‘đi
ngang qua’.” Cô khụt khịt, tìm thấy một mẩu khăn giấy cũ, hỉ mũi rồi nói,
“Nhưng bây giờ tôi đã dứt cơn cười rồi, vì thế hãy tiến lên và tự biến mình
thành một cô nàng ngốc nghếch. Tôi cũng sẽ biến mình thành một con ngốc
với cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.