NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA JAMIL - Trang 100

động. Cậu không nghĩ nhiều. Cậu đuổi theo và bắt cậu bé. “Đưa tôi chiếc
ví.” Jamil yêu cầu với giọng trầm, đứng thẳng cao hơn cậu bé.

“Đó không phải là việc của mày.” Tên ăn cắp trả lời.
“Ăn cắp là sai trái.”
“Nhưng đó không phải là tiền của mày.”
Với một cú đấm, Jamil mạnh mẽ giằng lấy lại chiếc ví và trả cho người

phụ nữ lớn tuổi.

“Cám ơn cháu rất nhiều. Đó là tất cả những gì bác có trên thế giới này.

Hãy ngồi xuống.” Bà ta nói và mời cậu ăn trái cây. “Cháu từ đâu tới? Chắc
hẳn cháu vừa mới đến đây?”

“Vâng. Cháu đến từ một hòn đảo xa xôi, cháu vừa mới đến.”
“Bác có thể hiểu, vì cháu đã đuổi theo thằng bé kia và lấy lại cái ví. Ở thị

trấn Den, những việc như vậy không được coi là sai. Ăn cắp là một phần tất
yếu trong cuộc sống của chúng tôi. Lần sau xin đừng đánh tên kẻ trộm.”

“Tại sao vậy?”
“Họ có thể đưa cháu ra tòa vì làm họ đau. Ở đây những tên trộm có

nhiều quyền hơn nạn nhân. Không phải là tình cờ mà nơi đây còn được gọi
là Vùng đất của tội phạm.”

Người phụ nữ lớn tuổi cho biết tên bà là Hakuri, muốn biết thêm về

Jamil.

“Cháu chỉ đi ngang qua đây để đến vương quốc Pashia thử xem liệu cháu

có thể lấy được nửa còn lại của chiếc chìa khóa vàng. Cháu muốn mang
chiếc chìa khóa về đảo Tatasi nơi mà nó thuộc về. Cháu biết là khó khăn
nhưng cháu phải cố xem sao.”

“Vua Sacha sẽ không bao giờ cho chiếc chìa khóa.” Người phụ nữ lớn

tuổi nói. “Đừng nghĩ rằng bác làm nản lòng cháu.” Bà ta dừng lại và thay
đổi giọng điệu. “Bác hy vọng cháu có thể lấy được chìa khóa; hy vọng cháu
có thể đánh bại ông ta bằng cách nào đó.” Giọng nói của bà như có vị cay
đắng.

“Tại sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.