NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA JAMIL - Trang 98

cậu sẽ được soi dẫn đường và có thể giấc mơ của cậu thành sự thật.” Nadir
nói.

Jamil cảm ơn và bước xuống xe. Nadir cũng bước xuống xe. Anh ta đưa

cho Jamil một cái túi da đẹp. “Đây là quà của công chúa Zara. Cô ấy nói túi
có tiền và những đồng vàng.”

“Xin hãy giúp tôi cảm ơn công chúa. Công chúa thật hào phóng.”
“Tôi sẽ làm.” Nadir nói và nhìn kỹ Jamil. Nadir tháo chiếc kính râm và

đưa nó cho Jamil “Đây là tất cả những gì tôi có thể cho cậu. Cậu cần nó để
bảo vệ đôi mắt khỏi mặt trời và cát bụi.”

“Cảm ơn anh rất nhiều.” Jamil nói và ôm lấy anh ta.
Cậu bước từng bước vững chắc trên con đường cát hướng về phía ốc

đảo. Cậu hài lòng với bản thân vì cậu cảm thấy giờ mình trở lại mục tiêu
ban đầu là lấy chiếc chìa khóa. “Mình đã thử ra biển, không hiệu quả. Có lẽ
sẽ tốt hơn mình thử đi qua sa mạc.” Cậu tự nhủ.

Tại ốc đảo, dưới bóng cây chà là cao, Jamil thấy một đoàn lữ hành sắp

rời đi và có thừa một con lạc đà. Cậu dùng tiền của công chúa Zara để trả
và leo lên con lạc đà.

Khi cuộc hành trình tiến vào sa mạc, niềm vui và hạnh phúc của Jamil

như ngập tràn. Cậu bắt đầu tận hưởng tự do mà cậu muốn. Cậu hứng thú
với cảm giác được đến một nơi nào đó. Cảm giác đang làm một sứ mệnh
khiến cậu tràn đầy sinh lực. Cậu cảm thấy thế giới ở bên cậu và cậu hòa
quyện vào thế giới. Cuối cùng thì giờ đây cậu đang ở trên lưng con lạc đà,
cuốn khăn trên đầu để che ánh nắng mặt trời và bụi, nhằm hướng Pashia đi
tới. Không còn quan trọng nữa nếu cậu làm được, không còn quan trọng
nữa nếu họ bị lạc, Jamil hạnh phúc và có thể cảm thấy hạnh phúc luôn ở
bên mình. Cậu mỉm cười khi con lạc đà tiếp tục bước đi chậm nhưng vững
chắc vào sa mạc. Lần đầu tiên trong nhiều năm qua, cậu lại bắt đầu tin vào
giấc mơ của mình.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.