NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA MÍT ĐẶC VÀ CÁC BẠN - Trang 22

Biết Tuốt nhảy qua con cá chuối.

Biết Tuốt la lên:

- À, cậu trông thấy mình nhảy qua con cá chuối bao giờ thế?

Mít Đặc giải thích:

- Để cho nó vần vò thành thơ mà lị.

- Để cho nó vần à? Thế muốn cho nó vần thì cậu cứ bịa ra những điều sai

sự thật hay sao? – Biết Tuốt tức giận.

- Đúng thế đấy! Điều gì đã có thật thì mình chẳng cần bịa đặt ra nữa. –

Mít Đặc đáp.

- Nếu cậu còn làm như vậy nữa thì cậu sẽ biết tay mình! – Biết Tuốt đe

doạ – Bây giờ thử xem cậu viết về các cậu khác ra sao nào?

- Các cậu nghe này, đây là thơ tặng cậu Nhanh Nhảu:

Nhanh Nhảu đói, thật tội

Nuốt chửng bàn là nguội.

Nhanh Nhảu hét:

- Nó nói dối đấy! Mình có bao giờ nuốt cái bàn là nguội đâu.

- Cậu đừng giận, muốn cho nó vần, mình mới nói cái bàn là nguội. – Mít

Đặc trả lời.

Nhưng Nhanh Nhảu càng hét dữ hơn:

- Mình không bao giờ nuốt chửng cái bàn là nguội, nóng nào cả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.