NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA TOM SAWYER - Trang 63

- Thưa dì, ấy là vì khi nghe dì nói đến buổi tang lễ, liền lúc ấy, cháu chỉ

mang một ý duy nhất trong đầu, đó là chứng kiến tang lễ. Cháu không thể

từ bỏ ý nghĩ ấy được. Thế là cháu để lại mảnh vỏ cây vào trong túi áo cháu

rồi bỏ đi mà không nói gì cả.

- Mảnh vỏ cây nào?

- Dạ miếng vỏ cây trên đó cháu giải thích cho dì biết là chúng cháu đang

ở trên đảo chơi trò hải tặc. Lúc cháu hôn dì, cháu muốn dì thức dậy biết

mấy; nếu vậy thì đã hay hơn cho mọi người cả rồi!

- Thế có thật cháu đã hôn dì không hở Tom? - Dì Polly hỏi, lòng đã dịu

lại.

- Trong giấc ngủ, dì lộ vẻ khổ sở đến nỗi cháu thấy tim cháu se lại và

cháu muốn an ủi dì theo cách riêng của cháu. Cháu thương dì lắm dầu cho

không phải lúc nào cháu cũng biểu lộ đúng cách.

Bà cụ cảm động vì lời thú tội ngây thơ đó, đành phải xiêu lòng. Bà kéo

thằng cháu lại với mình:

- Nào, lại hôn dì một lần nữa đi, thằng mất nết. Thôi bây giờ, hãy đi học

nhanh lên, đừng có đi phiêu lưu mà không báo trước nữa đó!

Tom vừa quay gót thì dì Polly chạy đến tủ treo quần áo nơi Tom đã móc

cái áo vét rách tả tơi nó mặc ở trên đảo.

- Chúa ôi, ta có dám nhìn không? Liệu có gặp thêm một lần thất vọng nữa

chăng? Thằng nhỏ thân yêu đó sẽ nói dối ta vì lòng tử tế để ta khỏi buồn. Ta

nhìn vào không hay thôi đi? Thôi, ta chỉ còn đành biết trách mình nếu phải

khóc cả buổi chiều nay vì ta là một mụ già ngu ngốc...

Hai lần bà đưa tay ra, hai lần bà dừng tay lại. Lần thứ ba, bà không chịu

nổi nữa, bèn lục lọi cái áo và thấy mảnh vỏ cây! Nước mắt ròng ròng, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.