1938, sau khi thử vận dụng hầm bà lằng các kiểu thiết bị cũng
như xả ra cơ man khói cùng các loại mùi hôi hám, họ đã có thể
chuyển thông điệp từ một mảnh giấy này sang một mảnh giấy khác
“10-22-38 Astoria.” Quy trình mà Carlson gọi là chụp ảnh điện
đã – và đang – bao gồm năm bước cơ bản: nhạy hóa bề mặt ánh
sáng quang bằng cách cho nó một điện tích tĩnh điện (chẳng hạn,
bằng cách cọ xát với lông thú); áp bề mặt này vào một trang văn
bản để tạo thành một ảnh tĩnh điện; tạo ra một ảnh ẩn bằng cách
rắc lên bề mặt một loại bột chỉ bám dính vào các vùng có tích
điện; chuyển ảnh đến một loại giấy nào đó; định vị ảnh bằng
nhiệt. Từng bước trong đó đã quá quen thuộc trong tương quan
với các công nghệ khác song khi được phối hợp lại, nó lại là
mới toanh, thực chất là mới đến nỗi các ông hoàng và tướng lĩnh
trong ngành thương mại này rõ ràng quá chậm trễ nên đã không
nhận ra tiềm năng. Áp dụng các kiến thức lượm lặt được từ công
việc hồi còn làm ở trung tâm thành phố, Carlson lập tức chạy
vạy các thủ tục tinh vi để cấp bằng sáng chế cho phát minh này
và bắt tay vào việc rao bán nó. Năm năm tiếp theo, vừa làm cho
Mallory, Carlson vừa tiếp tục làm nghề tay trái dưới một hình
thức mới, đến từng công ty thiết bị văn phòng tầm cỡ trong nước
để rao bán nhượng quyền quy trình của mình và lần nào cũng đều
bị khước từ. Cuối cùng, năm 1944, Carlson thuyết phục được Viện
Battelle tiếp quản quá trình này của ông và đổi lại, Carlson sẽ
nhận được ba phần tư bất kỳ khoản thù lao bản quyền thu được từ
mỗi vụ bán hoặc cấp phép.</p>
<p class="calibre2">Công nghệ xero đi vào hoạt động như thế đó.
Đến năm 1946, thành tựu của Viện Battelle đối với công trình
của Carlson thu hút sự chú ý của nhiều đối tượng khác nhau tại
Haloid, trong đó có chàng trai Joseph C. Wilson, trẻ hơn, chuẩn
bị đảm nhiệm chức chủ tịch công ty. Wilson thổ lộ hứng thú này
với người bạn mới quen, Sol Linowitz M., một luật sư trẻ, thông
minh, mới phục quân từ Hải quân, khi ấy đang bận rộn tổ chức
một trạm phát thanh Rochester mới chuyên đăng tải các quan điểm
tự do như một đối trọng với các quan điểm bảo thủ của các tờ
báo dưới trướng công ty Gannett. Haloid có luật sư riêng nhưng
Wilson ấn tượng với Linowitz nên nhờ ông này đảm liệu vụ việc
Batelle như việc “tay trái”. Linowitz kể lại: “Chúng tôi đến
Columbus để mục sở thị người ta chà một mảnh kim loại vào lông
mèo.” Chuyến đi đó và những chuyến khác dẫn đến một thỏa thuận,
trao cho Haloid quyền tiếp cận với quy trình Carlson; đổi lại,
Haloid trả tiền tác quyền cho Carlson và Battelle cam kết chia
sẻ công việc cũng như chi phí phát triển với Battelle. Năm
1948, trong quá trình tìm kiếm một cái tên mới cho công nghệ
Carlson, một người của Viện Battelle đã bén duyên với một giáo
sư chuyên ngành ngôn ngữ cổ điển tại Đại học Ohio và khi lấy
hai từ trong tiếng Hy Lạp cổ ghép lại với nhau, họ nảy ra cái
tên “in chụp tĩnh điện” – xerography, hay “in chụp khô.” Cùng