NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU TRONG KINH DOANH - Trang 233

ông muốn gào lên: ‘Lại tịch thu tài sản<a href="note:"

title="59. Vì thuế thu nhập quá lớn nên thuế thu nhập cá nhân

giống như Chính phủ đang tịch thu hết tài sản của họ vậy!"><sup

class="calibre4">59</sup></a>!’ giống như bất kỳ nhân viên kỳ

cựu nào của Phố Wall.</p>

<p class="calibre2">Dave đã giải quyết những vấn đề này như thế

nào? Đúng, ông ấy có những vấn đề của mình – xét cho cùng thì

cuộc đời ông bước sang một trang khác – nhưng ông giải quyết

các vấn đề theo cách tốt nhất có thể. Ông không bao giờ chán

nản và không bao giờ gào lên: ‘Tịch thu tài sản!’ Ông có năng

lực tập trung rất lớn trong công việc, bất kể đó là việc gì. Cứ

như thể ông tin rằng bất kỳ điều gì ông làm đều là điều quan

trọng dù thực tế có đúng như vậy hay không bởi đơn giản chỉ là

ông đang làm nó rồi. Khả năng của ông là vô giá đối với Tập

đoàn Khai khoáng và Hóa chất, không chỉ với cương vị là quản

lý. Dave là một luật sư nhưng ông biết nhiều về tài chính doanh

nghiệp hơn là những gì ông thừa nhận. Dave là một ví dụ gần như

hoàn hảo về một người luôn giữ được sự độc lập của mình khi lập

nghiệp với Phố Wall.”)</p>

<p class="calibre2">Dù là qua những cáo bạch nước đôi trong

nhật ký hay sau này, thông qua những gì nghe được từ miệng của

Greene, tôi đã phát hiện ra rằng, đằng sau sự cởi mở và say mê

là sự bất mãn triền miên, gần như là sự thỏa hiệp. Đối với

Lilienthal, sự hồi hộp thực sự khi có một trải nghiệm mới, một

trải nghiệm mang lại lợi nhuận không thể ngờ tới ấy, có thể ví

như một bông hoa hồng bên trong có sâu. Tôi quay trở lại phòng

khách. Tôi nói thật cho ông Lilienthal nghe về cảm tưởng của

tôi khi tôi đọc nhật ký và ông ngập ngừng một lúc trước khi lên

tiếng. “Đúng,” ông nói. “Nhưng có một điều, không phải việc

kiếm tiền khiến tôi lo lắng. Việc kiếm tiền không khiến tôi cảm

thấy tốt hay xấu. Trong những năm làm việc cho chính phủ, chúng

tôi có tiền trả các hóa đơn của mình và bằng việc chắt bóp chi

tiêu, tôi tiết kiệm đủ tiền cho các con tôi học đại học. Chúng

tôi chưa bao giờ suy nghĩ quá nhiều về tiền bạc. Và sau này,

khi kiếm được nhiều tiền, đặc biệt là hàng triệu đô-la thì dĩ

nhiên, tôi thấy rất ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ nhắm tới mục

tiêu đó hoặc có ý nghĩ một ngày nào đó chuyện đó sẽ xảy ra với

mình. Giống như khi bạn còn là một cậu nhóc và cố nhảy cao 2

mét, rồi sau này bạn nhận ra là mình có thể nhảy cao 2 mét và

bạn nói: ‘Thế rồi sao?’ Có vẻ không liên quan mấy nhỉ? Vài năm

trước, có nhiều người hỏi tôi rằng: ‘Giàu có thì cảm giác như

thế nào nhỉ?’ Lúc đầu, tôi cảm thấy khó chịu vì câu hỏi hàm ý

như lời chỉ trích, nhưng bây giờ tôi đã quen với điều đó rồi.

Tôi trả lời họ tôi thấy giàu chẳng có gì đặc biệt. Cảm giác của

tôi là… Nhưng mà thôi, nghe có vẻ cổ lỗ sĩ lắm.”</p>

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.