NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU TRONG KINH DOANH - Trang 306

trị giá khoảng một tỷ rưỡi đô-la, hoặc thậm chí nhiều hơn. Nếu

các ngân hàng Lục địa cùng nhau đóng góp, thì khoản góp chung

đó sẽ lớn hơn khoản tín dụng đóng góp của Hoa Kỳ – một thực tế

mà cả Hayes và Coombs đều nhận ra là rất khó khăn để các ngân

hàng Lục địa và Chính phủ của họ chấp nhận vì họ sẽ phải chịu

rủi ro cao hơn nước Mỹ.</p>

<p class="calibre2">Vào lúc ba giờ, Ủy ban thị trường đã tổ

chức cuộc họp qua điện thoại với ١٢ người tại sáu thành phố, từ

New York tới San Francisco. Với giọng nói khô khan không chút

cảm xúc của Coombs, các thành viên đã được tường thuật tình

hình và đưa ra kiến nghị của họ. Họ cũng nhanh chóng bị thuyết

phục và trong không quá ١٥ phút, họ đã bỏ phiếu nhất trí tăng

tín dụng hoán đổi lên ٧٥٠ triệu đô-la, với điều kiện có thể

nhận hỗ trợ tín dụng theo tỷ lệ từ các ngân hàng trung ương

khác.</p>

<p class="calibre2">Đến cuối buổi chiều, theo tin tức thăm dò

từ Washington, triển vọng khoản vay của Ngân hàng Xuất nhập

khẩu khá thuận lợi và để biết chính xác hơn phải chờ đến nửa

đêm. Một tỷ đô-la Mỹ tín dụng dường như đã ở trong túi, chỉ còn

chờ Lục địa. Giờ đang là đêm ở châu Âu, vì vậy không ai ở đó để

giải quyết. Lục địa sẽ mở cửa vào lúc ٠ giờ ngày hôm sau và giờ

phút trọng đại đối với số phận của đồng bảng Anh sẽ là vài giờ

sau đó. Hayes, sau khi hướng dẫn xe của ngân hàng đến đón ông

tại nhà ở New Canaan, Connecticut vào lúc bốn giờ sáng, đã bắt

chuyến tàu như thường lệ từ Grand Central ngay sau năm giờ. Ông

từng bày tỏ sự nuối tiếc khi vẫn tiếp tục giữ thói quen trong

thời khắc quan trọng như vậy. “Tôi rời ngân hàng có chút miễn

cưỡng,” ông nói. “Nếu quay lại, tôi đoán tôi đã không làm như

vậy. Ý tôi là thực tế – tôi vẫn hữu ích khi ở nhà, hầu hết các

buổi tối tôi đều nói truyện trên điện thoại với Charlie Coombs,

anh ấy ở lại ngân hàng chỉ vì một điều gì đó không xảy ra hàng

ngày trong cuộc sống của một nhân viên ngân hàng. Tôi là con

người của thói quen, tôi nghĩ thế. Hơn nữa, đây là điều mà tôi

vẫn hàng theo đuổi, cân bằng giữa công việc và cuộc sống”. Mặc

dù Hayes không nói ra, nhưng có thể ông đang nghĩ một điều gì

đó khác nữa. Nói một cách an toàn, nó là một thứ gì đó thuộc về

nguyên tắc của các thống đốc ngân hàng trung ương, họ không ngủ

tại nơi làm việc. Nếu phải nói ra, thì Hayes cẩn trọng hẳn phải

có lý do, ông cảm thấy rằng việc thay đổi thói quen hàng ngày

có thể bị coi là một dấu hiệu của sự hoảng loạn trong khi Ngân

hàng Trung ương Anh sẽ công bố tăng lãi suất vào thứ Hai.</p>

<p class="calibre2">Trong khi đó, Coombs đã trải qua một đêm

khác trên phố Liberty; ông đã về nhà đêm trước đó vì điều tồi

tệ nhất liên quan đến tiền tệ có vẻ đã qua đi, nhưng hiện tại

sau giờ hành chính, ông ở lại với Roche, người đã không được về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.