chiếu hai bản
đồ. Thế mà sau hôm cuốn sách của tôi bị mất thì
cuốn
của Thư
viện cũng đã bị một độc giả lấy đi nhưng không biết từ lúc nào.
Nhiều tiếng thốt lên:
- Lần này thì tình hình nghiêm trọng đấy
!
-
Vì thế lần này ngành cảnh sát bối rối, tiến hành hai cuộc điều tra liền
nhưng không kết quả, Ông Devanne nói.
- Thì cũng như trong tất cả các vụ do bàn tay Arsène Lupin
!
-
Đúng thế, lúc đó tôi mới nghĩ đến việc nhờ Sherlock Holmes và ông
ấy trả lời rất muốn tiếp xúc với Arsène Lupin.
- Thật vinh dự cho Arsène Lupin, Velmont nói. Nhưng nếu tay trộm
quốc gia như các ngài gọi, không có một dự định nào ở Thibermesnil thì
Sherlock Holmes ngồi không à
?
- Có một việc nữa ông ấy quan tâm là khám phá đường hầm.
-
Sao
?
Ông nói với chúng tôi đường hầm có một cửa ra ngoài đồng và
cửa kia ngay trong phòng này
?
- Chỗ nào trong phòng vậy
? Nét vẽ chỉ đường hầm trên bản đồ một
phía thông đến vòng trong nhỏ có hai chữ hoa "T.H". Chắc có nghĩa là Tháp
Guillaume, đúng không
? Nhưng cái tháp thì tròn, ai xác định được nét vẽ
chỉ con đường gắn vào chỗ nào
?
Devanne châm điếu xì gà thứ hai và rót cho mình một ly rượu. Người
ta hỏi dồn, ông cười, sung sướng đã gây cho mọi người sốt sắng và nói rõ:
- Bí mật đó bị thất lạc, không ai nắm được. Truyền thuyết cho rằng
những chúa đất chỉ truyền lại cho con trên giường bệnh lúc sắp chết; đến
người sau cùng thì bị chặt đầu trên máy chém vào ngày bảy tháng mười một
năm thứ II Cộng hòa, lúc mười chín tuổi nên không truyền lại bí mật đó
được.
- Nhưng người ta phải tìm kiếm từ một thế kỷ nay chứ
?
- Người ta có tìm nhưng không ra. Chính tôi, khi mua lại lâu đài của
người thừa kế, cũng đã cho
tìm nhưng vô ích. Các ông nghĩ xem, cái tháp
bốn xung quanh là nước chỉ nối vào lâu đài
ở
một điểm và tất nhiên đưòng
hầm phải đi dưới những đường hầm cũ. Bản vẽ
ở
Thư viện quốc gia có bốn
cầu thang liên tiếp gồm bốn mươi tám bậc, dự toán có thể sâu hơn mười
mét. Tỷ lệ xích kèm theo bản vẽ kia thì ghi khoảng cách hai trăm mét. Thực
tế tất cả vấn đề là
ở
đây, giữa sàn này, trần này và những bức tường này. Thú
thực, tôi ngại phải phá huỷ những cái đó.
-
Người ta không để lại một dấu tích gì sao
?
- Không.