NHỮNG CUỘC PL CỦA ARSENE LUPIN - Trang 98

Arsène Lupin

ngó đầu ra ngoài; một chiếc xe tù khác dừng sau chiếc

xe anh ngồi. Dướn người, anh đặt chân lên bánh xe và nhảy ra ngoài. Một
người đánh xe trông thấy kêu lên nhưng tiếng kêu lẫn trong tiếng xe cộ và
Lupin cũng đi xa

rồi.

Anh chạy

mấy bước nhưng đến hè phố

bên trái anh quay lại nhìn

quanh tìm hướng đi rồi với dáng điệu vô tư của một người đi dạo, hai tay
cho vào túi anh tiếp tục bước trên đường.

Thời tiết mát, dịu nhẹ của mùa thu, các quán cà phê

đầy người. Anh

ngồi vào hiên một quán, gọi một cốc bia và gói thuốc, uống từng ngụm,
lặng lẽ hút một điếu thuốc rồi một điếu khác. Sau đó anh đứng dậy, bảo hầu
bàn gọi chủ quán. Khi ông này đến, anh nói khá to để mọi người

nghe được:

- Xin lỗi, tôi không mang theo ví,

ông có thể đồng ý cho tôi chịu tiền

ít hôm. Chắc ông cũng đã nghe nói nhiều về tên tôi: Arsène Lupin.

Chủ quán nhìn anh tưởng nói đùa những anh nhắc lại:
- Tôi là Lupin đang bị giam giữ vừa vượt ngục. Tôi nghĩ nghe tên đó

ông có thể tin ở tôi.

Anh vừa đi vừa cười làm chủ quán cũng không nghĩ đến việc đòi tiền.

Đi xiên theo một con đường rồi con đường khác, anh bình thản, miệng
ngậm thuốc lá, thường dừng lại, ngắm những cửa kính đầy hàng. Anh hỏi
thăm, xác định hướng rồi đi thẳng đến trại giam. Những bức tường cao, ủ ê
của nhà tù hiện ra. Men theo tường, anh đến gần người bảo vệ trực, bỏ mũ:

- Đây là trại giam chứ

?

-

Vâng.

-

Tôi trở

lại phòng giam. Xe bỏ tôi lại dọc đường mà tôi không muốn

lợi dụng cơ hội...

Người bảo vệ cáu:

- Anh đi đi, nhanh lên.

- Xin lỗi. Đường tôi đi phải qua cổng này. Nếu

không để Arsène

Lupin vào thì lỗi lớn đấy, anh bạn

!

- Arsène Lupin à

? Anh dở

giọng gì ra thế

?

- Rất tiếc tôi không có danh thiếp ở đây. Anh vừa nói vừa lục túi áo.
Người bảo vệ bối rối nhìn kỹ anh từ đầu đến chân, không nói năng gì,

chỉ kéo chuông.

Ít phút sau, giám đốc trại giam chạy tới có vẻ giận dữ. Chiếc cổng

sắt

hé mở. Arsène Lupin mỉm cười:

-

Thưa ông, đừng

giở trò mưu kế tinh vi ra với tôi. Người ta đưa tôi về

một mình, tổ chức tắc nghẽn đường và tưởng tôi sẽ vắt chân lên cổ chạy về
với bè bạn. Hai mươi nhân viên cảnh sát đi bộ, xe ngựa, xe đạp hộ tống tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.