NHỮNG DI CHÚC BỊ PHẢN BỘI - Trang 169

những gì giấu kín trong bụng anh"; bởi vì tất cả những gì bị cáo nói, thầm
thì, suy nghĩ, tất cả những gì y giấu kín trong lòng sẽ phải bày ra cho tòa án
xét xử.
Vụ án còn tuyệt đối ở chỗ nó không chỉ giới hạn trong cuộc đời của bị cáo;
nếu cháu thua vụ án này, ông chú K. bảo anh ta, "cháu sẽ bị xóa sổ khỏi xã
hội, và cùng với toàn bộ họ hàng của cháu"; tội lỗi của một người Do Thái
chứa đựng tội lỗi của những người Do Thái thuộc mọi thời đại; học thuyết
cộng sản về ảnh hưởng của nguồn gốc giai cấp gộp vào trong tội lỗi của bị
cáo tội lỗi của bố mẹ và ông bà y; trong bản án ông kết án châu Âu vì tội ác
chủ nghĩa thực dân Sartre không kết tội những kẻ thực dân, mà châu Âu,
toàn bộ châu Âu, châu Âu trong tất cả các thời đại; bởi vì "tên thực dân ở
trong mỗi chúng ta", bởi vì "mỗi con người, ở ta, có nghĩa là một kẻ đồng
lõa vì tất cả chúng ta đều đã hưởng lợi từ việc khai thác thuộc địa". Tinh
thần vụ án không thừa nhận bất cứ khả năng hết thời hiệu nào cả; quá khứ
xa lắc cũng sống động như một biến cố hôm nay; và ngay cả khi đã chết,
anh cũng không thể thoát: có những tên chỉ điểm ở nghĩa địa.
Vụ án có một trí nhớ khổng lồ, nhưng đó là một trí nhớ rất đặc biệt có thể
định nghĩa là sự quên hết tất cả những gì không phải là tội ác. Vụ án quy
tiểu sử của bị can lại thành tội phạm ký; Victor Farias (mà cuốn Heidegger
và chủ nghĩa phát-xít của ông là ví dụ điển hình về tội phạm ký) tìm thấy
trong tuổi thơ ấu của nhà triết học những cội rễ chủ nghĩa phát-xít của ông
mà chẳng thèm quan tâm chút nào xem các cội rễ thiên tài của ông nằm ở
đâu; để trừng phạt một sự lệch hướng về ý thức hệ của bị can, các tòa án
cộng sản đưa vào danh mục sách cấm toàn bộ tác phẩm của anh ta (Lukács
và Sartre, chẳng hạn, đã bị cấm ở các nước cộng sản như vậy đấy, kể cả
những văn bản ủng hộ cộng sản của họ); "tại sao các đường phố của chúng
ta lại còn mang tên Picasso, Aragon, Eluard, Sartre?" một tờ báo Paris năm
1991, trong một cơn say sưa hậu - cộng sản đã hỏi như vậy; người ta những
muốn trả lời: vì giá trị các tác phẩm của họ! Nhưng trong bản án của ông
kết tội châu Âu, Sartre đã nói rất rõ các giá trị ấy là cái thứ gì: "các giá trị
yêu quý của chúng ta rụng hết cánh của chúng rồi; nhìn kỹ mà xem, chẳng
còn một cái nào không vấy máu"; các giá trị bị vấy không còn là giá trị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.