NHỮNG DI CHÚC BỊ PHẢN BỘI - Trang 38

Brunelda không thể bước lên được hai hay ba bậc cấp và phải bế lên - cảnh
tượng khiến Robinson xúc động cho đến nỗi, suốt đời, anh sẽ còn than thở
mãi: “Ôi nàng đẹp biết chừng nào, người đàn bà ấy, nàng đẹp biết bao!”
Brudelda đứng trong bồn tắm, trần truồng, được Delamarche tắm cho, than
thở, rên rỉ. Brunelda nằm dài trong chính cái bồn tắm ấy, giận dữ và dùng
nắm tay mà đấm vào nước. Brunelda mà hai người đàn ông mất hai tiếng
đồng hồ mới đưa được xuống cầu thang để dặt nằm trên chiếc ghế bành có
bánh xe lăn Karl sẽ đẩy đi qua suốt thành phố lớn đến một nơi bí mật, hẳn
là một nhà thổ. Brunelda, trong chiếc xe ấy, phủ kín người một tấm khăn
choàng, đến nỗi một viên cớm tưởng là một chiếc bao tải đựng khoai tây.
Ðiều mới mẻ trong bức họa vẽ cái xấu to đùng ấy, là nó hấp dẫn; hấp dẫn
một cách bệnh hoạn, hấp dẫn một cách lố bịch, nhưng mà hấp dẫn;
Brunelda là một con quái vật của tính dục ở ranh giới của cái kinh tởm và
cái kích thích, và những tiếng kêu thán phục của các người đàn ông không
chỉ buồn cười (chúng là buồn cười, đương nhiên rồi, dục tính là buồn cười!)
mà đồng thời còn hoàn toàn thật. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên là Brod, kẻ
thờ phụng lãng mạn phụ nữ, với ông giao hợp không phải là hiện thực mà
là “biểu tượng của tình cảm”, chẳng có thể thấy chút gì là thật ở Brunelda,
không một chút cái bóng của một kinh nghiệm có thật, mà chỉ là sự mô tả
“những hình phạt khủng khiếp giành cho những ai không đi theo con đường
đúng”.
Cảnh kích dục hay nhất Kafka đã viết, là ở chương ba cuốn Lâu đài: hành
vi yêu đương giữa K. và Freida. Mới chỉ một giờ sau khi nhìn thấy cái “cô
bé tóc hoe chẳng ra sao” đó, anh ta đã ôm siết lấy cô đằng sau cái quầy
“giữa những vũng bia và bao nhiêu thứ dơ bẩn khác trên sàn nhà”. Sự dơ
bẩn: không thể tách rời với tính dục, với bản chất của nó.
Nhưng, liền ngay sau đó, trong cùng một đoạn văn, Kafka cho ta nghe thấy
chất thơ của tính dục: ”ở đây, hằng giờ, hằng nhiều giờ trôi qua, nhiều giờ
hơi thở trộn vào nhau, tim cùng nhịp đập, nhiều giờ liền K. không ngừng có
cảm giác mình lạc bước, hay là anh đang ở xa hơn trong cái thế giới xa lạ
không một ai trước anh ta từng đến, trong một thế giới xa lạ nơi thậm chí
không khí không còn chút thành phần quê hương nào, nơi ta đến ngạt thở vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.